Thursday, April 19, 2012

NHƯ CHƯA TỪNG CÓ CUỘC ĐU CÀNG

Gần đúng 39 năm trước, chuyến bay cuối cùng của hãng hàng không World Airways đã cất cánh khỏi Đà nẵng. Dưới đây là câu chuyện qua băng ghi hình:




00:17 Tường thuật từ Sài Gòn của phóng viên Đài TV CBS vào ngày 29 tháng 3 cho biết có hàng ngàn người túa ra sân bay Đà Nẵng bằng mọi phương tiện để cố leo lên được máy bay di tản trước những người khác.

00:39 Cửa sau của máy bay vừa hạ xuống thì những con người hốt hoảng dẫm đạp lên nhau để ào lên máy bay. Phi công báo cáo từ buồng lái cho biết tình trạng hỗn loạn đã vượt ngoài vòng kiểm soát.

00:57 Nhiều lần phi công đã lái máy bay đi để hy vọng làm đứt đoạn đám đông bám vào cầu thang ở phía sau. Không có một sự kiểm soát nào cả vì những chỉ huy cao cấp của quân đội đã bỏ chạy hết bỏ lại lính tráng tự lo liệu.

01:16 Đàn ông leo lên hết người này đến người khác và gạt phụ nữ, trẻ em sang một bên. Sự căng thẳng và hoảng sợ ngày càng tăng. Những người đàn ông được trang bị vũ khí đầy đủ trở nên nguy hiểm. Họ bỏ lại vợ con và cha mẹ già lại trên đường băng và chen lấn để lên được máy bay.

01:38 Hai nhân viên của CBS News không dám rời máy bay để xuống dưới đất quay phim vì biết rằng họ không thể trở lên được. Một nhân viên tin tức đã bị kẹt lại dưới đường băng vì bị người khác chen đẩy ra ngoài.

01:50 Nhân viên phục vụ trên máy bay lôi mọi người vào chỗ và cùng lúc hét lớn: 'Đàn bà và trẻ con ở đâu hết rồi?' Họ nhét 4, 5, 6 người vào hàng ghế chỉ có 3 chỗ ngồi, và cuối cùng cũng hết chỗ nhưng vẫn còn người cố leo lên cầu thang phía sau. Những người lính bị bỏ lại giận dữ bắn súng lớn súng nhỏ vào máy bay nhất quyết rằng họ mà không đi được thì không ai có thể đi được. Một trái lựu đạn đã nổ dưới một bên cánh và làm hư hại nó.

02:15 Không thể chạy trên đường băng vì bị chặn, chiếc máy bay chạy sang đường dẫn ra đường băng cố tránh né người và xe và có thể đã cán lên chúng. Khi máy bay cất cánh nhiều người vẫn còn cố bám vào cầu thang và bánh xe. Bảy người rớt xuống khi máy bay lên đến độ cao 1000 feet hay hơn nữa (hơn 300m). Khi máy bay lên đến 6000 feet, một người đàn ông vẫn còn kẹt ở cầu thang và được lôi vào trong.

02:50 Khi bên trong máy bay đã tạm yên xuống. Nhân viên phục vụ bắt đầu đếm người. Có 268 hành khách trên máy bay. Trong đó chỉ có 5 người đàn bà và 3 đứa trẻ, phần còn lại có một số người mà Tổng thống Thiệu bảo là sẽ ở lại bảo vệ Đà Nẵng. Họ không có biểu hiện nghĩ ngợi gì về những người bị bỏ lại mà chỉ cám ơn World Airways đã cứu sống họ trong khi chiếc bay này có nhiệm vụ chở đàn bà và trẻ em di tản.

03:14 Trong khi máy bay phải bay thấp vì cầu thang phía sau không đóng lên được, phi công giám định hư hỏng của máy bay. Đạn làm hư hỏng đường dẫn xăng và do đó máy bay bị rò rỉ xăng. Phi công không chắc rằng bánh đáp sẽ hoạt động bình thường vì có người ở trong hầm bánh đáp. Bình thường, đường bay này mất khoảng 50 phút nhưng lần này mất hơn một giờ rưỡi. Một chiếc máy bay của World Airways tiến đến gần bên hông để giám định mức độ hư hại và cho biết cửa khoang chứa hàng đang mở và có đầy người trong đó.

04:24 Không biết rằng hệ thống bánh đáp sẽ hoạt động tốt hay không phi công đã cho chiếc máy bay gần hết xăng đáp xuống một cách thận trọng trên đường băng ở Sài Gòn và những người lính đào ngũ trên máy bay reo mừng. Khi máy bay lái đến chỗ đậu, lính chui ra từ khoang hành lý.

Chuyến bay di tản cuối cùng khỏi Đà Nẵng World Airways 727-100 này có sức chứa 120 chỗ ngồi nhưng trong lúc hỗn loạn đã mang hơn 300 người trong khoang hành khách, khoang chứa hành lý và hầm bánh đáp.

36 kế, chạy là thượng sách nên 'quân lực' VNCH rất thích vài giỏi dùng cách này nhất. Đàn bà và con nít không thể giành chạy với các anh!

Mỹ chạy trước, chỉ huy 'quân lực' chạy theo sau khi hô hào các anh 'tử thủ'.

Các anh muốn được tiếp tục sát cánh với chỉ huy và 'đồng minh' cả trong khi chạy nên bằng mọi giá phải bám càng bỏ lại cả gia đình.

Sang đến Mỹ có đủ khoảng cách an toàn thì các anh lại tập hợp diễu hành trông thật oai phong lẫm liệt như chưa từng có cuộc đu càng lịch sử ngày nào.

http://www.youtube.com/watch?v=TNTnsYHfjPI

http://youtu.be/TNTnsYHfjPI

16 comments:

  1. Có chút liêm sỉ thì đã không như vậy

    ReplyDelete
  2. Cũng may là cái đám "quân lực" này tan tành năm 1975. Không thì cái khẩu hiệu "Tổ cuốc - Ranh dự - Trách nhiệm" của chúng nó còn làm dân tộc này đau khổ dài dài!

    ReplyDelete
  3. Tớ bị khóa ở LSVN ngày xưa vì viết là "Tổ Cuốc - Ranh Dự - Rách Nhiệm"

    ReplyDelete
  4. Nhớ nhầm 1 tẹo, tới viết là: Tổ cuốc - Ranh dự - Rách miệng!

    Đây: http://lichsuvn.info/forum/infraction.php?do=view&p=281385

    ReplyDelete
  5. Phá hoại khối đại đoàn kết bị ban nick là phải :))

    ReplyDelete
  6. Hehe. hò hét rách cả miệng.

    ReplyDelete
  7. Khoi dai doan ket giua Viet Cong voi bon co 3 que@@ :))) Dung la cuoi rach mieng voi y tuong cua Ngaidetinh@@

    ReplyDelete
  8. Khoi dai doan ket giua Viet Cong voi bon co 3 que@@ :))) Dung la cuoi rach mieng voi y tuong cua Ngaidetinh@@

    ReplyDelete
  9. Tổ quốc- danh dự>> rách việc! vinh danh vnch thế mới có vụ bám càng trực thăng còn giỏi hơn khỉ núi!

    ReplyDelete
  10. Nói chung cũng là do bọn giặc Mỹ cướp nước gây ra cả thôi.
    Những người lính ngụy tháo chạy là đúng thôi, ho không dại gì mà tiếp tục chiến đấu cho giặc Mỹ, Mỹ đã từng mong là sẽ chi 1 ít tiền và lính ngụy sẽ chiến đấu cho chúng, chết thay cho chúng, kết quả là dù có xảo quyệt và tàn bạo đến đâu thì Mỹ vẫn thất bại.

    Những điều đau xót mà dân tộc VN đã phải chịu trong 20 năm bị giặc Mỹ đô hộ và tàn sát, đáng lẽ ra không xảy ra được, nếu như dân tộc VN sáng suốt hơn và kiên quyết không vì miếng ăn mà đi lính cho Mỹ từ 1954.

    Nếu 1954 mà không có thằng nào theo Mỹ và làm tay sai cho Mỹ thì Mỹ đâu có nhảy vào chiếm miền Nam của VN được!!!

    ReplyDelete
  11. nói vậy thì chả có cái vụ pháp đô hộ mình bác ạ, nếu ko có lũ bán nước thì ta đã ko mất cả tổ quốc vào tay pháp, cũng ko cần bác hồ bôn ba tứ phương, thập hướng mà tìm đuòng cứu nc!

    ReplyDelete
  12. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete
  13. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete
  14. quan giao,

    Dĩ nhiên chạy là phải ròi nhưng vấn đề 0 phải ngay chỗ chạy mà nằm ở chỗ là đã đạp lên đàn bà con nít để chạy mà ngày nay còn mở mồm hô : 'TQ - DD - TN'! :)

    ReplyDelete
  15. Thêm chút nữa. Đó là ăn lương Mỹ, giữ miền Nam cho Mỹ và giết người Việt yêu nước cho Mỹ, thế nhưng đến giờ này vẫn nói miền Nam là tổ quốc của chúng, vẫn nói cuộc chiến giữa người yêu nước và Mỹ, đồng minh cùng tay sai của Mỹ là cuộc chiến Bắc - Nam, là nội chiến.

    ReplyDelete