Nền "dâng chủ" mà Mỹ luôn mong đợi là tất cả các nước trên thế giới có một người cầm đầu biết nghe lời Mỹ chứ không phải là nghe lời nhân dân họ! Nền "dâng chủ" đó phải có lá phiếu và sự tham gia quyết định chính trị của Mỹ!
Có bầu cử đa đảng thì chính quyền Mỹ cũng sẽ không câm miệng lại trừ khi ứng cử viên do Mỹ chọn và đại diện cho quyền lợi của Mỹ đắc cử lên nắm quyền hay ít nhất là giữ một trong những vai trò lãnh đạo chủ chốt.
Ông Pervez Musharraf đã làm cuộc đảo chính năm 1999 và lên nắm quyền từ đó cho đến nay và cai trị như một nhà độc tài. Chính quyền Mỹ không hề cảm thấy lo lắng cho một đất nước Pakistan mất dân chủ và đem quân vào lật đổ nhà độc tài này để giải phóng cho dân Pakistan, mà ngược lại họ còn hậu thuẫn hết mình và khen ngợi Musharaff rất nhiều lần!
Ngày 3/11/2007, chỉ vài ngày trước khi Tòa Tối Cao của Pakistan ra quyết định trước một kháng thư không thừa nhận tính hợp hiến của việc tái ứng cử của ông Musharraf trong cuộc bầu cử tổng thống đầy tranh cãi tháng 10/2007, ông ta, với tư cách là Tổng Chỉ Huy Quân Đội, đã ra lệnh đình chỉ hiến pháp!, và tống giam hơn 5000 người lãnh đạo chống đối và hoạt động nhân quyền.
Cuối cùng người dân Pakistan đã tự giải phóng họ bằng cuộc bầu cử quốc hội vài ngày trước đây. Nhưng chính quyền Mỹ lại không vui mừng khi dân Pakistan đã tự giải phóng họ! Ngược lại Bush đã cảnh cáo phe chống đối vừa đắc cử rằng: "Đã tới giờ những ứng viên đắc cử ngồi lại để thành lập chính phủ mới, và câu hỏi lúc đó sẽ được đặt ra là họ sẽ là bạn của nước Mỹ hay không, tôi hy vọng sẽ là như vậy".
Và nhóm từ: "là bạn của nuớc Mỹ" có nghĩa là gì? Nghĩa là làm theo ý Mỹ, chứ không phải ý dân Pakistan! Và ý Mỹ là gì? Là muốn ông Musharraf tiếp tục giữ chức tổng thống, trong khi ý dân Pakistan muốn bãi nhiệm ông này và đó là một trong những lý do họ đã bầu cho đảng đắc cử thứ hai là đảng Liên Minh Hồi Giáo-N Pakistan.
Đảng "bạn của nước Mỹ" của tổng thống Pevez Musharraf trong cuộc bầu cử vừa rồi đã bị thất bại thảm hại vì Musharaff, trong mắt người dân Pakistan, chỉ là bù nhìn của Mỹ. Ngược lại những đảng chống Musharraf đều gặt hái thắng lợi, những nạn nhân và là những người chống Mussharaf đều trở thành anh hùng.
Rõ ràng trong câu chuyện này ý dân ngược với ý Mỹ và tổng thống Mỹ không ngần ngại chỉ thị yêu cầu cho những lãnh đạo dân cử của Pakistan làm theo ý Mỹ bất chấp điều đó đi ngược lại với nguyện vọng của dân Pakistan! Đó là nền "dâng chủ" mà Mỹ muốn. Trong một nước phải có một đảng của Mỹ và người đảng đó phải nắm quyền mới được, bất chấp ý dân nước đó!
Ngay cả lúc nào là lúc thích hợp để ngồi lại thành lập chính phủ cũng phải nghe lời Mỹ luôn!
Điều này không có gì là lạ và không phải là trường hợp cá biệt. Chính sách của Mỹ từ xưa tới giờ là như vậy. Cả thế giới này phải là Mỹ chủ chứ "dân chủ" ở đâu ra? Dân nào đủ tư cách làm chủ dưới con mắt của chính quyền Mỹ?
Trong trường hợp Việt Nam, Mỹ đã sắp xếp cho ông Ngô Đình Diệm lên nắm quyền và chia đôi đất nước Việt Nam vì họ biết chắc rằng nếu tổng tuyển cử được tổ chức vào năm 1956 theo hiệp định Geneva, thì Bác Hồ sẽ thắng ít nhất 80%. Mặc dù chủ trương của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa là làm bạn với tất cả mọi quốc gia trên thế giới. Nhưng kiểu bạn bè theo đúng nghĩa bạn bè này Mỹ không chấp nhận.
"Bạn bè" theo kiểu Mỹ muốn là phải phục tùng nghe lời Mỹ đi ngược ý dân luôn mới được! Còn "dân chủ" theo kiểu Mỹ muốn có nghĩa là "dâng chủ cho Mỹ". Tổng thống Mỹ bảo ngồi thì ngồi, bảo đứng thì đứng. Lúc nào bảo thành lập chính phủ thì thành lập, bảo đảo chính đem tổng thống ra bắn bỏ thì đảo chính rồi bắn bỏ. Bảo góp quân đi phá nhà giết người chia cắt đất nước người khác không có thù oán gì với mình cũng hăng hái mà góp quân...
Bây giờ Việt Nam độc lập độc đảng mà đảng này ai nó cũng chơi thì làm sao sai khiến? Phải đòi cho có đa đảng trước, rồi sẽ có đảng Mỹ của những đứa khôn nhà dại tây, choảng nhau với những nhóm khác tối ngày. Đảng Mỹ dại tây thắng được thì tốt, sẽ có lính Việt gian lót xác, đánh "giặc" cho Mỹ trên xứ người. Nếu không thắng được thì cũng tốt, nội bộ của nó choảng nhau tối ngày thì chừng nào mới ngóc đầu lên nổi? Đỡ phải lo một thằng cứng đầu!
Tất nhiên đó chỉ là mơ mộng của một đế quốc gần hết thời, với những kẻ vĩ cuồng đầu óc còn sống trong thời thực dân đế quốc luôn luôn tự cho mình là cha thiên hạ. Tổng thống Mỹ nghĩ và muốn mình là người sau cùng chỉ định ai làm tổng thống của một nước chứ không phải là người dân nước đó chỉ định qua bầu cử!
------------------------------------------------------------
Exclusive: U.S. urges Pakistanis to keep Musharraf, despite election defeat
By Jonathan S. Landay and Warren P. Strobel, McClatchy Newspapers Wed Feb 20, 6:45 PM ET
ISLAMABAD, Pakistan _The Bush administration is pressing the opposition leaders who defeated Pakistani President Pervez Musharraf to allow the former general to retain his position, a move that Western diplomats and U.S. officials say could trigger the very turmoil the United States seeks to avoid.
U.S. officials, from President Bush on down, said this week that they think Musharraf, a longtime U.S. ally, should continue to play a role, despite his party's rout in parliamentary elections Monday and his unpopularity in the volatile, nuclear-armed nation.
The U.S. is urging the Pakistani political leaders who won the elections to form a new government quickly and not press to reinstate the judges whom Musharraf ousted last year, Western diplomats and U.S. officials said Wednesday. If reinstated, the jurists likely would try to remove Musharraf from office.
Bush's policy of hanging on to Musharraf has caused friction between the White House and the State Department , with some career diplomats and other specialists arguing that the administration is trying to buck the political tides in Pakistan , U.S. officials said.
Officials in the White House and the intelligence community fear that the longer Pakistan remains without a new government, the deeper the gridlock, threatening the progress made in the elections toward greater stability and helping the country's Islamic extremists.
One Western diplomat said, however, that the strategy could backfire if Pakistanis feel betrayed after voting to kick Musharraf from office.
"This is dangerous," said the diplomat.
The officials spoke to McClatchy on condition of anonymity because they weren't authorized to discuss internal government debates.
The effort to persuade Pakistan's newly elected parliament not to reinstate the judges could be perceived in Pakistan as a U.S. attempt to keep Musharraf in power after voters overwhelmingly rejected his Pakistan Muslim League-Q political party.
"There is going to be an uprising against the people who were elected" should opposition parties agree to the plan, warned Athar Minallah, the lawyer of ousted Chief Justice Iftikhar Chaudhry , whom Musharraf has under house arrest.
A close aide to Nawaz Sharif , whose Pakistan Muslim League-N party won the second highest number of seats in the 342-seat National Assembly, said the former prime minister is under growing Western pressure to drop his demands for Musharraf's immediate resignation and the reinstatement of Chaudhry.
"The suggestion has been there from Western countries for some time," said the aide, who requested anonymity because of the sensitivity of the issue. "We are not willing to compromise on our stance. It would be against the interests of the Pakistani people."
There may also be personal reasons for Sharif's demands: He was ousted as prime minister when Musharraf led a 1999 coup against him.
The Bush administration has long praised Musharraf as an "indispensable" ally against al Qaida and Islamic radicals waging a guerrilla war and suicide bombing campaign from the tribal region bordering Afghanistan .
Bush, traveling in Africa , on Wednesday expressed appreciation for Musharraf.
"It's now time for the newly elected folks to show up and form their government, and the question then is, will they be friends of the United States , and I certainly hope so," he said at a news conference in Ghana .
But many Pakistanis consider Musharraf a U.S. puppet for stepping up counter-insurgency operations in the tribal areas that have claimed the lives of women and children.
Experts cite that cooperation as a key reason for the devastating losses suffered by Musharraf's political allies, who retained only 38 of 132 National Assembly seats.
The party backed Musharraf's ouster of Chief Justice Chaudhry , the arrests of thousands of critics, the muzzling of the independent press and a state of emergency last year.
Sharif's calls for Musharraf's ouster and the reinstatement of the judges are shaping up as the main hurdles to the formation of a coalition government between his party and the Pakistan Peoples Party of assassinated former Prime Minister Benazir Bhutto . That party won the largest share� but not a majority� of National Assembly seats.
Bhutto's widower, Asif Ali Zardari, who assumed the party leadership after his wife's death in a Dec. 27 suicide bombing, is noncommittal on Musharraf's resignation, and said the reinstatement of the judges should be left to the new assembly to decide.
Zardari and Sharif were scheduled to hold talks on forging a coalition in Islamabad on Thursday, a day after Zardari met U.S. Ambassador to Pakistan Anne W. Patterson and a U.S. diplomat in Lahore held talks with Sharif's brother, Shabaz.
The parties shouldn't become fixated on the confrontation between Musharraf and the judges, said one Western diplomat.
"It's not a good idea to have some kind of upset that could lead to new instability," said the second diplomat.
Zardari appears to be receptive to the plan. He said Tuesday that the new government should proceed with "softer, small steps."
His aides also indicated that the party could explore a coalition without Sharif if he refused to embrace the U.S. plan, saying it might be possible to forge one by bringing in moderate members of the pro-Musharraf party, independents and regional parties.
"There are moderate elements within the Q League . All options are open at this point," said Javaid R. Laghari , a senior PPP senator.
(Strobel reported from Washington .)
No comments:
Post a Comment