Thursday, July 31, 2008

Hội Nghị Ngoại Trưởng Các Nước Không Liên Kết Bế Mạc

NAM ministerial meeting winds up in Tehran

Iran-NAM-Closing

The 15th meeting of the Non-Aligned Movement (NAM) foreign ministers wound up Wednesday night releasing a final statement and two documents on Iran's peaceful nuclear activities and the Zimbabwe crisis.

In the document about Iran's nuclear issue, participating delegates voiced their support for the country's peaceful nuclear program.

They have also referred to the International Atomic Energy Agency (IAEA) as the only legitimate source to study nuclear activities of its member states.

The two-day meeting which had started on Tuesday morning by a speech of President Mahmoud Ahmadinejad, ended its work with a speech by Iran's Foreign Minister Manouchehr Mottaki.

In his address to the meeting's closing session, Mottaki appreciated NAM's member states support for Tehran peaceful nuclear activities.

In addition to its member states, the NAM ministerial meeting was attended by 15 observer members, and representatives of eight international and regional organizations attended the gathering.

The NAM member states consider themselves not formally aligned with or against any major power bloc.

----------------------------------------------------------

Iran hails NAM states' support for its nuclear drive

Tehran, July 31 : Iran has praised the member countries of the Non-Aligned Movement (NAM) for backing its nuclear programme which is for 'peaceful' purpose, the official IRNA news agency reported Thursday.

"The NAM's support for Tehran peaceful nuclear programme was a highly valuable step," Foreign Minister Manouchehr Mottaki said Wednesday in his closing address to the 15th ministerial conference of the NAM here.

The two-day event, held July 29-30, ended with the release of the final statement and two documents on Iran's peaceful nuclear activities and the need for solving the Zimbabwean crisis.

"The document is a clear sign for other countries" to recongnise the nuclear drive of the Islamic country, Mottaki said.

He stressed that the support by the 118-nation grouping indicated that "more than 60 percent of the UN member countries" had been backing the countries nuclear programme.

There is no point in suspecting the Islamic country's endeavour by some world powers, the minister said, referring the US opposition to the Iranian nuclear programme.

The West, especially the US, believes that Iran is producing weapon under the cover of nuclear programme. But Iran insists its nuclear programme is meant for generating electricity and has no military purpose.

--- IANS

--------------------------------------------------------------

FM: NAM meeting foils wrong impressions about Iran

Tehran, July 31, IRNA - The ministerial meeting of the Non-Aligned Movement (NAM) in Tehran has foiled the wrong impressions made about Iran's peaceful nuclear activities, Foreign Minister Manouchehr Mottaki said on Wednesday. The participating delegates from NAM's 118 member states voiced their support for Iran's peaceful nuclear program in a document released at the end of their 15th ministerial meeting in Tehran.

In his address to the closing session, Mottaki said that the NAM's support for Tehran peaceful nuclear program was a highly valuable step.

The document is a clear sign for other countries, Mottaki said noting that the major international body's member states form 60 percent of the United Nations.

Speaking to reporters at a press conference after the closing ceremony of NAM's 15th ministerial meeting here, Mottaki said, "There is a group who want to introduce themselves as the representatives of the entire world."

"They believe their words are the words of all world nations while they know this is not an acceptable or rational policy." Referring to the fact that NAM members formed 60 percent of the United Nations, Mottaki said that the consistent support of those countries for Iran's peaceful nuclear program "is significant and valuable."

He made the remarks commenting on a document released by the NAM member states at the end of the two-day meeting in support of Iran's peaceful nuclear activities and its undeniable right to use peaceful nuclear energy.

The ministerial meeting ended by releasing a final statement and two documents about Iran's peaceful nuclear program and the crisis in Zimbabwe.

NAM's support for Iran's peaceful nuclear activities will "dismiss some of the existing claims that the world community is against Iran's peaceful nuclear activities," Mottaki said adding that the support would create a "positive image" about those activities.

He added that the NAM members support for Iran's peaceful nuclear program would also send a signal to the parties involved in the nuclear talks with Tehran.

It would remind them to adopt a logical, constructive and realistic approach towards Iran, Mottaki stressed noting that the release of the document was "one of the major achievements" of the NAM ministerial meeting.

... Payvand News - 07/31/08 ...

-------------------------------------------------------------------------

Mottaki discusses with counterparts after NAM conference

Iran-NAM-Meetings
Foreign Minister Manouchehr Mottaki on Thursday separately held talks with his counterparts from Ecuador, Burundi, Tajikistan and South Africa, and top minister of Senegalese president n the sidelines of Non-Aligned Movement (NAM) Conference in Tehran.

In a meeting with his Ecuador's counterpart, Mottaki underlined that certain rhetoric such as imposing sanctions on Iran for the nuclear program is the language of bullying powers in the decades of 1960s and 1970s, but it is considered nonsense in the current period.

The Iranian foreign minister also told his Tajik counterpart that the train of Iran-Tajikistan relations is underway with an appropriate speed, calling for expansion of cooperation in different arenas.

He further called for paving the ground for creating satisfactory relations with Burundi.

Speaking to his Senegalese counterpart, Mottaki said that the Islamic world should refrain from moves which will provide the enemies with an opportunity to sow discord among Muslim nations.

He also told his South African counterpart that Iran and South Africa possess common grounds and concerns.

John Pilger - Our children are learning lies

21 Feb 2005
In our schools, children learn that the US fought the Vietnam war against a "communist threat" to "us". Is it any wonder that so many don't understand the truth about Iraq?

How does thought control work in societies that call themselves free? Why are famous journalists so eager, almost as a reflex, to minimise the culpability of a prime minister who shares responsibility for the unprovoked attack on a defenceless people, for laying waste to their land and for killing at least 100,000 people, most of them civilians, having sought to justify this epic crime with demonstrable lies? What made the BBC's Mark Mardell describe the invasion of Iraq as "a vindication for him"? Why have broadcasters never associated the British or American state with terrorism? Why have such privileged communicators, with unlimited access to the facts, lined up to describe an unobserved, unverified, illegitimate, cynically manipulated election, held under a brutal occupation, as "democratic", with the pristine aim of being "free and fair"? That quotation belongs to Helen Boaden, the director of BBC News.

Have she and the others read no history? Or is the history they know, or choose to know, subject to such amnesia and omission that it produces a world-view as seen only through a one-way moral mirror? There is no suggestion of conspiracy. This one-way mirror ensures that most of humanity is regarded in terms of its usefulness to "us", its desirability or expendability, its worthiness or unworthiness: for example, the notion of "good" Kurds in Iraq and "bad" Kurds in Turkey. The unerring assumption is that "we" in the dominant west have moral standards superior to "theirs". One of "their" dictators (often a former client of ours, such as Saddam Hussein) kills thousands of people and he is declared a monster, a second Hitler. When one of our leaders does the same he is viewed, at worst, like Blair, in Shakespearean terms. Those who kill people with car bombs are "terrorists"; those who kill far more people with cluster bombs are the noble occupants of a "quagmire".

Historical amnesia can spread quickly. Only ten years after the Vietnam war, which I reported, an opinion poll in the United States found that a third of Americans could not remember which side their government had supported. This demonstrated the insidious power of the dominant propaganda, that the war was essentially a conflict of "good" Vietnamese against "bad" Vietnamese, in which the Americans became "involved", bringing democracy to the people of southern Vietnam faced with a "communist threat". Such a false and dishonest assumption permeated the media coverage, with honourable exceptions. The truth is that the longest war of the 20th century was a war waged against Vietnam, north and south, communist and non-communist, by America. It was an unprovoked invasion of the people's homeland and their lives, just like the invasion of Iraq. Amnesia ensures that, while the relatively few deaths of the invaders are constantly acknowledged, the deaths of up to five million Vietnamese are consigned to oblivion.

What are the roots of this? Certainly, "popular culture", especially Hollywood movies, can decide what and how little we remember. Selective education at a tender age performs the same task. I have been sent a widely used revision guide for GCSE modern world history, on Vietnam and the cold war. This is learned by 14- to-16-year-olds in our schools. It informs their understanding of a pivotal period in history, which must influence how they make sense of today's news from Iraq and elsewhere.

It is shocking. It says that under the 1954 Geneva Accord: "Vietnam was partitioned into communist north and democratic south." In one sentence, truth is despatched. The final declaration of the Geneva conference divided Vietnam "temporarily" until free national elections were held on 26 July 1956. There was little doubt that Ho Chi Minh would win and form Vietnam's first democratically elected government. Certainly, President Eisenhower was in no doubt of this. "I have never talked with a person knowledgeable in Indo-Chinese affairs," he wrote, "who did not agree that . . . 80 per cent of the population would have voted for the communist Ho Chi Minh as their leader."

Not only did the United States refuse to allow the UN to administer the agreed elections two years later, but the "democratic" regime in the south was an invention. One of the inventors, the CIA official Ralph McGehee, describes in his masterly book Deadly Deceits how a brutal expatriate mandarin, Ngo Dinh Diem, was imported from New Jersey to be "president" and a fake government was put in place. "The CIA," he wrote, "was ordered to sustain that illusion through propaganda [placed in the media]."

Phoney elections were arranged, hailed in the west as "free and fair", with American officials fabricating "an 83 per cent turnout despite Vietcong terror". The GCSE guide alludes to none of this, nor that "the terrorists", whom the Americans called the Vietcong, were also southern Vietnamese defending their homeland against the American invasion and whose resistance was popular. For Vietnam, read Iraq.

The tone of this tract is from the point of view of "us". There is no sense that a national liberation movement existed in Vietnam, merely "a communist threat", merely the propaganda that "the USA was terrified that many other countries might become communist and help the USSR - they didn't want to be outnumbered", merely that President Lyndon B Johnson "was determined to keep South Vietnam communist-free" (emphasis as in the original). This proceeds quickly to the Tet Offensive of 1968, which "ended in the loss of thousands of American lives - 14,000 in 1969 - most were young men". There is no mention of the millions of Vietnamese lives also lost in the offensive. And America merely began "a bombing campaign": there is no mention of the greatest tonnage of bombs dropped in the history of warfare, of a military strategy that was deliberately designed to force millions of people to abandon their homes, and of chemicals used in a manner that profoundly changed the environment and the genetic order, leaving a once-bountiful land all but ruined.

This guide is from a private publisher, but its bias and omissions reflect that of the official syllabuses, such as the syllabus from Oxford and Cambridge, whose cold war section refers to Soviet "expansionism" and the "spread" of communism; there is not a word about the "spread" of rapacious America. One of its "key questions" is: "How effectively did the USA contain the spread of communism?" Good versus evil for untutored minds.

"Phew, loads for you to learn here . . ." say the authors of the revision guide, "so get it learned right now." Phew, the British empire did not happen; there is nothing about the atrocious colonial wars that were models for the successor power, America, in Indonesia, Vietnam, Chile, El Salvador, Nicaragua, to name but a few along modern history's imperial trail of blood of which Iraq is the latest.

And now Iran? The drumbeat has already begun. How many more innocent people have to die before those who filter the past and the present wake up to their moral responsibility to protect our memory and the lives of human beings?

Wednesday, July 30, 2008

Non-Aligned Movement Meeting in Tehran

NAM can rival UN: Ahmadinejad

July 29th, 2008 - 6:10 pm ICT by IANS

DPA


Tehran, July 29 (DPA) Iranian President Mahmoud Ahmadinejad said Tuesday that the world was entering a “new phase” in which the Non-Aligned Movement (NAM) could turn into an alternative to the United Nations Security Council. Speaking at the 15th NAM foreign ministers’ meeting in Tehran,Ahmadinejad once again criticized the UN Security Council for serving the interests of world powers rather than all of its member states.

He cited the council’s shortcomings with regards to “crimes committed by the Zionist regime (Israel)” in the Palestinian territories and Lebanon and charged that the world body has so far acted in favour of Israel.

Ahmadinejad also referred to the United States military invasions in Iraq and Vietnam and said that the UN would never condemn the US or issue a resolution against it.

“The Vietnam war was not ended by the UN but through heroic resistance by the Vietnamese themselves,” said the Iranian president, indicating that the Middle East crisis should also eventually be settled through resistance.

“The US even wants a security pact for Iraq which would definitely undermine the rights of the Iraqi nation,” he added, reiterating Iran’s opposition to any US-initiated plan to settle the Iraqi crisis.

Despite his anti-US rhetoric at home, Ahmadinejad has several times voiced Iran’s readiness to resume contact with its political arch-foe, the US, after more than 28 years of diplomatic estrangement, most recently in an interview with NBC television.

The president, whose country is involved in a nuclear dispute with the West, said that the UN has also failed to implement its own efforts at nuclear non-proliferation and nuclear disarmament.

“We are, however, entering a new phase where the rights of the people could be reserved through love and brotherhood,” he said.

“NAM could now, more than ever, play a significant role in this new phase and settle global differences, block discrimination, create justice and eventually become flag-holder of world peace,” Ahmadinejad added.

Following his presidency in August 2005, Ahmadinejad has adopted an uncompromising policy not only in the dispute over Iran’s nuclear projects but also in the Middle East.

His anti-Israeli tirades especially have caused worldwide protests and gradually isolated Iran from the international scene.

Ahmadinejad has since then focused his hope on NAM and the Organization of the Islamic Conference, which unlike the UN, are said to approve Iran’s civil nuclear programmes and also show a more favourable approach toward Iran’s Middle East policies.

“Iran is your home,” he told the more than 100 officials of the NAM member states at the end of his speech while declaring Iran’s readiness for the expansion of NAM’s role in world affairs.


DPA

-------------------------------------------

Iran: NAM should set up peace front
Tue, 29 Jul 2008 15:08:08

Iran's President Mahmoud Ahmadinejad has proposed the establishment of a big front of peace and justice by the Non-Aligned Movement.

"Establishment of a big front of peace and justice by the NAM countries will constitute a major step toward promotion of peace and prevention of further disputes in the world. NAM has the potential to become the pioneer of peace and justice in the world," Ahmadinejad said.

He made the statement at the inaugural ceremony of the 15th Foreign Ministerial Conference of the Non-Aligned Movement (NAM) in Tehran on Tuesday.

He added that NAM countries could use the political and economic means available to them to hinder aggression by big powers as well as fighting against discrimination and injustice.

He proposed a joint monetary fund be founded with the aim of boosting economic development of NAM members.

Ahmadinejad said that an increase in the price of oil and gas was a function of politically-motivated actions of certain powers, with harmful effects on world's poor countries.

The spread of communicable diseases like AIDS is the outcome of poverty and lack of hygiene and education, he said, adding, "If we are serious about finding the root causes of such scourges, we must first of all admit that they are the result of the economic framework devised by the big powers and the inefficiency of the political and economic systems currently dominating the world."

Big powers are nearing the end of their era of supremacy, Ahmadinejad said.

Pointing to a rise in the production of illicit drugs over the past few years, he stated, "It is worth noting that the increase is happening in areas where big powers and their allies have a military presence."

Elsewhere in his remarks, the Iranian president condemned the verdict issued by the International Criminal Court (ICC) against the Sudanese President Omar al-Bashir, saying that instead of taking a position aimed at defending the rights of nations, the ICC made a decision that was in line with the demands of certain big powers.

The ICC Prosecutor, Luis Moreno-Ocampo, recently leveled accusations of 'genocide, crimes against humanity and war crimes' against al-Bashir and called for his apprehension.

SF/GM/BGH

---------------------------------------------

Ahmadinejad calls for greater activism from NAM

Atul Aneja

TEHRAN: Iran has urged countries belonging to the Non Aligned Movement (NAM) to establish a collective fund as part of an effort to overhaul the existing global financial political architecture.

In his inaugural address to NAM Foreign Ministers on Tuesday, Iranian President Mahmoud Ahmadinejad said big powers were dominating the world through an elaborate network of institutions such as the United Nations Security Council and the international banking system.

Mr. Ahmadinejad criticised the world’s leading industrialised countries for expanding their nuclear weapon stockpiles while attempting to hamper other nations engaged in harnessing “peaceful nuclear energy.”

“The expansion of nuclear arms by oppressing powers is continuing and other nations’ peaceful nuclear activities are being condemned by these very countries through accusations that they are being aimed at constructing nuclear weapons,” Mr. Ahmadinejad said.

The President said the inadequacy of the Security Council was evident in its inability to stop bloodshed in the Palestinian territories, Iraq and earlier in Vietnam. He added that the role of the Security Council as a “spectator” during the 33-day war between Israel and Hizbollah in 2006 was another reflection of its flaws. Mr. Ahmadinejad criticised the International Criminal Court (ICC) for its indictment of Sudan’s President Omar Al-Bashir.

Referring to Israel, he pointed out that the international legal regime had not taken any action against the leaders who had stated that political assassinations were part of their State policy.

Mr. Ahmadinejad urged greater activism from NAM as the “influence of the big powers was now declining." He called upon the movement to intensify its mediation in resolving global conflicts and meeting economic challenges, including the world food crisis. Mr. Ahmadinejad stressed that “big forces” were responsible for the surge in global oil prices.

------------------------------------------

Ahmadinejad: Big Powers, Source of Nuke Proliferation, AIDS, are 'Going Down'

Tuesday, July 29, 2008

TEHRAN, Iran — Iran's president on Tuesday blamed the U.S. and other "big powers" for global ills such as nuclear proliferation and AIDS, and accused them of exploiting the U.N. for their own gain and the developing world's loss.

But, President Mahmoud Ahmadinejad said, time was on the poor countries' side.

"The big powers are going down," Ahmadinejad told foreign ministers of the Nonaligned Movement meeting in Tehran. "They have come to the end of their power, and the world is on the verge of entering a new, promising era."

The more than 100-member NAM is made up of such diverse members as communist Cuba, Jamaica and India and depicts itself as bloc-free. But most members share a critical view of the U.S and the developed world in general.

And with Iran assuming the chairmanship of the conference Tuesday, Ahmadinejad's keynote speech was tailored to reflect the struggle that some NAM members see themselves in against the world's rich and powerful countries.

A draft of the final document that ministers will be asked to approve, made available to The Associated Press as the conference opened Tuesday, reflected that struggle.

"The rich and powerful countries continue to exercise an inordinate influence in determining the nature and direction of international relations, including economic and trade relations, as well as rules governing these relations, many of which are at the expense of developing countries," it said.

NAM countries oppose "unilaterally imposed measures by certain states ... the use and threat of use of force, and pressure and coercive measures as a means to achieving their national policy objectives," said the draft.

That appeared to be an indirect slap at the United States, which has refused to rule out force as a possible means of last resort against Iran unless it heeds U.N. Security Council demands to curb its nuclear activities.

The draft also condemns "the categorization of countries as good or evil based on unilateral and unjustified criteria" — oblique criticism of President Bush's labeling of Iran as part of an "axis of evil" along with Saddam Hussein's Iraq and North Korea.

Iran has in the past counted on NAM countries to blunt pressure from the U.S. and its allies for harsh U.N. sanctions and other penalties because of its refusal to freeze uranium enrichment, which can produce both nuclear fuel or the fissile payload of warheads. Tehran has been slapped with three sets of U.N. sanctions because of its nuclear defiance and new penalties loom unless Tehran shows compromise.

Another draft statement also obtained by the AP before the meeting began seeks continued support. Submitted by Iran on behalf of the NAM, it asks the conference to agree that "sanctions imposed on Iran for its nuclear program are of a political nature and should be promptly removed."

The ministers "further affirm ... that there is no legal basis that (the) U.N. Security Council proceeds" in continuing to deal with the Iran nuclear file, said that draft.

While only infrequently mentioning the U.S. by name Tuesday, Ahmadinejad made clear that he blamed Washington and its allies for trying to "impose their political will on nations and governments."

He accused the great powers of "fomenting discord .... to intensify the military and arms race" so they can feed their arms industries. AIDS, he said, also was the result of world conditions "imposed by big powers."

Accusing the U.N. Security Council of being a tool of the world's haves — which use them against the have-nots — he said it was useless to expect that body to be the solution to the world's ills.

"If the United Nations and the Security Council ... were supposed to deal with the problems of the world ... we would not have a problem called Palestine," he declared, in indirect criticism of the creation of the Jewish state 60 years ago.

Phỏng Vấn Tổng Thống Iran Ahmadinejad

Chính quyền Mỹ vẫn còn sống trong hoang tưởng nghĩ rằng mình có thể bắt nạt Iran!

Tuesday, July 29, 2008

Charlie Nguyễn - Abraham: Ông Tổ Của Các Đạo Chúa

Ngày nay bất cứ ai có tìm hiểu lịch sử thế giới cổ đại đều biết rằng thế giới này có những nền văn minh cổ đại phát triển song song và độc lập với nhau trong một thời gian dài. Những cái nôi văn hóa lớn này là vùng Lưỡng Hà, Ai Cập, Ấn Độ và Trung Quốc.

Người Việt chúng ta có huyền thoại Lạc Long Quân và Âu Cơ là tổ tiên của chúng ta, rồi Sơn Tinh - Thủy Tinh, Thánh Gióng,... Thế giới trước khi có lý trí con người phát triển là một thế giới đầy những câu chuyện huyền thoại hoặc để giải thích thế giới xung quanh hoặc là một hình thức giáo dục. Thời cổ đại (và bây giờ cũng vậy) chúng ta không phát triển bằng những khu vực kia nên huyền thoại của chúng ta cũng cực kỳ là đơn giản. Những cái nôi văn hóa cổ đại kia họ có chữ viết rất sớm nên huyền thoại của họ dài dòng hơn vì có thể chép lại được; có thể gom lại thành một cuốn sách và gọi đó là "Kinh Thánh" được. Phần Cựu Ước trong "Kinh Thánh" của đạo Chúa là những huyền thoại. Trong phần đầu của nó có nhắc tới ông Abraham là ông tổ của những người có nguồn gốc từ nền văn hóa Lưỡng Hà này.

Sự lợi hại của Giáo Hội La Mã cộng với sự ngu dốt của cả triệu người Việt Nam đã biến ông Abraham và bà Sarah thành tổ tiên của họ, thay vì Lạc Long Quân và Âu Cơ, hay các vua Hùng. Tổ tiên huyền thoại của người Việt đối với những người Việt theo đạo Chúa trở thành "thần tượng giả tạo" (false idols), cần phải dẹp bỏ, còn tổ tiên huyền thoại của những nền văn hóa khác hẳn Việt Nam lại trở thành tổ tiên thật sự của họ!

Nếu chúng ta thử làm ngược lại là sang những vùng Ả-Rập, Do Thái, Ai-Cập, hay Châu Âu và bảo với họ rằng Lạc Long Quân và Âu Cơ hay các vua Hùng là tổ tiên của họ chứ không phải là Abraham chắc chắn chẳng những chúng ta không thể lôi kéo được người nào nghe theo mà còn bị đánh cho sưng mặt, nhưng họ lại có thể làm chuyện đó. Như vậy chứng tỏ rằng người Việt chúng ta có rất nhiều người ngu hơn họ nên chuyện thua kém họ là một lẽ tất nhiên. Một chuyện trắng đen rất rõ ràng như vậy mà có nhiều người trong chúng ta còn không có khả năng nhận ra thì nói gì tới những trò lưu manh lớn nhỏ khác mà họ bày ra?

Sau đây là một bài về ông tổ Abraham của những người theo những đạo thờ "Chúa Trời" (God) và cũng là ông tổ của những người Việt theo những đạo đó.

Tác giả Charlie Nguyễn này là một người đã bỏ rất nhiều công nghiên cứu về những đạo thờ "Chúa Trời" này, đặc biệt là Công Giáo La Mã. Nếu bạn nào có hứng thú tìm hiểu thêm thì xin mời vào trang sachhiem.net để xem.

------------------------------------------------------

ABRAHAM: ÔNG TỔ CỦA CÁC ĐẠO CHÚA

Các đạo thờ Chúa gồm đạo Do Thái, đạo Kitô và đạo Hồi đều có chung một ông tổ là Abraham. Abraham là người Do Thái, sinh trưởng tại thành phố Ur thuộc đế quốc Babylon, (hiện nay thuộc phía nam Iraq, gần giáp Kuwait) vào thế kỷ 20 trước công nguyên.

Theo các nhà khảo cổ thì, hiện tại vùng Lưỡng Hà Châu (Mesopotamia) là vùng đồng bằng được cấu tạo bởi hai con sông lớn Tigris và Euphrate, giống người Sumerians đã lập nên một nền văn minh quan trọng của thế giới cổ. Họ là những người đầu tiên xây cất những thành phố lớn, thời cổ gọi là những quốc gia đô thị (city-states) như UR, ERECH, KISH, BABYLON vào khoảng 4000 năm trước Công Nguyên. Tại những thành phố này, người Sumerians đã phát minh ra chữ viết, bánh xe, kỹ thuật luyện kim, vườn treo, những tháp Babel (trong kinh thánh Do Thái) những điều luật thành văn, thơ văn và rất nhiều huyền thoại. Trong số những huyền thoại của Sumerians có chuyện vườn Địa Đàng của đạo Do Thái sau này (Garden of Eden).

Năm 2300 trước Công Nguyên, giống dân Semitic-Akkadians tức giống Do Thái-Ả Rập dưới sự lãnh đạo của vua Sargon đã chiếm toàn vùng Lưỡng Hà Châu. Hai nền văn hóa Semitic - Akkadian và Sumerians hòa đồng và phát triển trong 300 năm. Tới năm 2000 trước Công Nguyên, giống dân Armonites chinh phục các quốc gia đô thị trong vùng Lưỡng Hà Châu và lập nên đế quốc Babylon. Họ chọn đô thị Babylon làm thủ đô cho cả đế quốc. Babylon hiện nay là vùng sa mạc, cách Baghdad thủ đô Iraq khoảng 80 dặm về phía nam. Những người sống trong đế quốc Babylon tin tưởng thủ đô của họ là nơi linh thiêng, là cái cổng của thiên đàng. Babylon được xây dựng như hình ảnh của nước trời (an image of heaven). Mỗi một ngôi đền, mỗi một ngọn tháp hay một khu vườn treo (hanging gardens) là một bản sao của các lâu đài trên thiên đàng (a replica of celestial palace). Tại các đền thờ, các tu sĩ làm lễ và đọc sách Thánh Kinh mà họ gọi là Enuma Elish. Thánh kinh thường được viết dưới dạng thơ có nội dung ca tụng các vị thần đã chiến thắng sự hỗn mang trong vũ trụ (the victory of the gods over chaos). Trong số các vị thần đó có thần El mà tượng của "ngài" là một con bò đực mạ vàng (the gilded bull). Babylon là tiếng ghép lại từ hai chữ Bab và Ili, có nghĩa là Cái Cổng của Trời (Gate of God). "Tư tưởng cốt yếu của người Babylon là: không có vật gì tự nhiên mà có. Trước khi có thần thánh và con người, một vật tự hữu thiêng liêng đã có từ trước vô cùng" (There was no creation out of nothing. Before either the gods or human being existed, a substance which was itself devine had esixted from all eternity - A History of God p. 7). Đó là tư tưởng sơ khởi về một Thiên Chúa cho các đạo thuộc hệ thống Độc Thần Giáo sau này. Những quan niệm của người Babylon về thiên đàng, về thánh kinh, về đất thánh (Holy place) và về thần quyền (sacred power) là những yếu tố quan trọng làm nền móng cho cả 3 đạo Do Thái, Kitô và đạo Hồi.

Đế quốc Babylon được thành lập cách đây khoảng 4000 năm, nhưng trước đó có những thành phố khác trong đế quốc như thành phố Ur đã được xây cất từ năm 5500 TCN. Ur là một trong những thành phố cổ nhất thế giới vì tính tới nay thành phố này đã có 7500 tuổi! Thành phố Ur và toàn vùng Babylon đã bị hủy diệt do một trận lụt lớn gây ra vì sự đổi dòng của con sông Euphrate vào cuối thế kỷ thứ tư trước Công Nguyên, cả vùng này trở thành sa mạc vì thiếu nguồn nước. Các nhà khảo cổ gọi nền văn minh ở vùng này là "nền văn minh của dân Sumerian trước đế quốc Babylon" (the pre-Babylon Sumerian civilization). Chính tại thành phố Ur, các nhà khảo cổ đã tìm thấy những dấu vết về nhân vật Abraham (thực sự là những huyền thoại nói về Abraham) ông tổ chung của đạo Do Thái, đạo Kitô và đạo Hồi. Tại thành phố này, người Sumerians đã phát minh ra bánh xe, chữ viết, một giờ có 60 phút, vòng tròn có 360 độ. Thành phố này cũng đã phát sinh ra các bạo chúa (tyrants) và các cuộc tàn sát đẫm máu về tôn giáo. Nhiều bạo chúa tại thành phố này đã tự xưng là thần thánh từ trời xuống cai trị muôn dân bằng thần quyền (to rule by divine right). Dân Sumerians biết luyện kim để đúc lưỡi cầy khiến cho những cánh đồng của họ thêm màu mỡ và biết dẫn thủy nhập điền để tạo nên một nền nông nghiệp phồn thịnh. Tuy nhiên, họ cũng dùng luyện kim để đúc giáo mác và mũi tên đồng khiến cho những ruộng lúa xanh tươi của họ trở thành những cánh đồng máu (killing fields).

Giữa thế kỷ 19, các nhà khảo cổ Âu Châu đổ xô đến vùng Babylon khai quật tìm cổ vật. Họ đã mang về các nước Âu Châu không biết bao nhiêu di vật của nền văn minh rất lâu đời này: Những con bò đực mạ vàng (the gilded bulls), những phiến đá ghi chép các huyền thoại và các luật thời cổ. Có nhiều huyền thoại của dân Sumerians sau này đã đi vào kinh thánh của Do Thái. Các cổ vật tìm thấy ở Babylon đã mở toang cánh cửa bí mật của các đạo thờ Chúa* bằng những hiện vật cụ thể và các tài liệu lịch sử thành văn (written history). Các cổ vật này cũng là những tài liệu vô cùng quí giá cho nhiều ngành nghiên cứu khoa học. Năm 1917, nhân dịp quân Anh đánh chiếm Iraq, một đoàn khảo cổ người Anh do nhà khoa học Leonard Wooley dẫn đầu, đã đến phía nam Iraq, gần giáp Kuwait, khai quật thành phố Ur chìm dưới lớp cát sa mạc. Giữa thập niên 60, nhiều đoàn khảo cứu khoa học của Mỹ đến vùng Babylon và Ur khai quật 25.000 địa điểm (identified sites) đã tìm thấy rất nhiều di vật của nền văn hóa cổ này. Họ đã giúp cho các nhà nghiên cứu hiểu thêm rất nhiều về nguồn gốc của các đạo thờ Chúa. Căn cứ vào các cổ vật và sử liệu khách quan, các nhà nghiên cứu đã xác định Babylon mới thực sự là nơi xuất phát đầu tiên của các đạo Thiên Chúa. Trước đó, mọi người đã lầm tưởng Jerusalem, thủ đô Do Thái, là thánh địa của các đạo này. Người Babylon quan niệm cuộc sống trên thế gian chỉ là tạm bợ, cuộc sống đời sau ở thiên đàng mới đích thực là hạnh phúc vĩnh cửu. Họ tin thế gian này sẽ bị tiêu hủy trong một lúc nào đó gọi là ngày tận thế. Sau ngày tận thế, nước trời sẽ được thiết lập ở thế gian. Hai ý niệm về thiên đàng và ngày tận thế luôn luôn quyện lại với nhau. Đó là những ý niệm xuyên suốt từ Babylon (Gate of God) qua Jerusalem và Vatican ngày nay.

Những tư tưởng đầu tiên của Abraham chưa hẳn là đã xác định có một Thiên Chúa Duy Nhất (The Only One God) mà ông ta chỉ có ý định chọn một vị thần mạnh nhất trong các vị thần của dân Sumerians để tôn thờ mà thôi. Vị thần mà Abraham chọn là thần El, một con bò đực mạ vàng. Hiện nay tại bào tàng viện Baghdad có trưng bày tượng bò đực mạ vàng của dân Sumerians thuộc thời đại đế quốc Babylon (3000 TCN). Khoảng năm 2000 TCN, Abraham được tôn lên làm vị lãnh đạo các tộc trưởng Do Thái trong đế quốc Babylon (the leader of all patriachs of Jews). Abraham dẫn dân Do Thái rời khỏi đế quốc Babylon về miền Đất Hứa là vùng Canaan, hiện nay được gọi là West Bank (tả ngạn phía Tây sông Jordan). Tại đây, Abraham đã kết hợp với các bộ lạc Do Thái khác với ý định thành lập một quốc gia cho các dân tộc Do Thái. Ông có nhiều vợ. Dân tộc Do Thái rất tự hào tự xưng là con cháu của Abraham (the children of Abraham) nhưng thuộc dòng Isaac, con trai của Abraham và bà vợ cả của Abraham là Sarah.

Các dân tộc Hồi Giáo Ả Rập cũng tự xưng là con cháu của Abraham, nhưng thuộc dòng Ismael, con trai của Abraham và bà vợ bé tên là Hagar. Sau khi sinh Isaac (có nghĩa là Tiếng Cuời) bà vợ cả Sarah thường hay ghen tương với bà vợ bé nên đã đòi Abraham phải ruồng bỏ Hagar và Ismael. Abraham cầu xin Chúa cho Ismael thì được Chúa hứa sẽ cho Ismael trở thành tổ phụ của một đại quốc gia sau này. Sau đó, Abraham đưa bà Hagar và con trai Ismael đến thung lũng Mecca. Tại đây có con suối thiêng Zamzam, hai mẹ con của Ismael được Thiên Chúa đích thân chăm sóc. Abraham thường hay đến thăm Ismel và hai cha con cùng xây nên đền Kabah là ngôi đền thờ Thiên Chúa đầu tiên trên thế giới. Ismael trở thành tổ phụ của các dân tộc Ả Rập. ( A History of God. p.154).

Những người theo đạo Kitô gốc Âu Mỹ hay Á Châu không có liên hệ huyết thống gì với Abraham, nhưng vì đạo Kitô cũng như đạo Hồi đều thoát thai từ đạo Do Thái nên những người theo đạo Kitô cũng coi Abraham như một vị thánh tổ phụ (Father). Trong sách kinh Nhựt Khóa của Tổng-giáo-phận Sài Gòn (trang 143-146) có "Kinh Cầu Cho Dân Nước Việt Nam Đặng Trở Lại Đạo Thánh" có đoạn như sau: "Lạy Chúa, thuở Chúa mới giáng sanh, Chúa đã kêu gọi ba vua phương Đông đến thờ lạy chúa. Chúa đã phán rằng: Ngày sau sẽ có nhiều kẻ bởi Đông Tây đến nghỉ ngơi cùng thánh Abraham trên nước thiên đàng. Nay nước Việt Nam cũng là một cõi Đông Phương đang còn nhiều kẻ tin vơ thờ quấy, chưa hề biết Đấng Chí Tôn. Xin Chúa hãy làm cho nó tìm đến cùng Chúa hầu ngày sau đặng nghỉ ngơi trên nước thiên đàng, chúc tụng không khen Chúa đời đời kiếp kiếp".

Đối với đạo Hồi, Abraham là tiên tri thứ nhất, Moses là tiên tri thứ hai, kế đến là nhiều tiên tri Do Thái khác rồi mới đến Jesus. Mahomet (Ma-hô-mét) là tiên tri cuối cùng và lớn hơn hết của Thiên Chúa (The last and greatest prophet of God). Người Hồi Giáo không coi Jesus hay Mahomet là Thiên Chúa Hiện Thân (God Incarnate) mà chỉ coi những vị này là những con người bằng xương bằng thịt như chúng ta. Tuy nhiên họ tôn kính Mahomet là một vị đại thánh mà không một ai trên thế gian có thể sánh ngang với ngài về sự hiểu biết và quyền năng. Không một ai được Thiên Chúa mặc khải một cách hoàn hảo cho bằng Mahomet! (None is his equal either in knowledge or in authority. None has received or handed down so perfect a relevation).

Khác với Jesus, Mahomet không khoe khoang khoác lác mạo nhận là con Một (The Only Son Of God) hay con thứ củaThiên Chúa, không làm phép lạ để biểu diễn khả năng phù thủy bịp bợm, không lập ra các phép bí tích nhảm nhí và cũng không truyền chức cho ai độc quyền cai trị giáo hội và thế giới. Jesus dốt đặc cán mai nên không viết một chữ nào để lại cho hậu thế. Các lời Jesus nói đều do người khác gán cho. Mahomet là một thi sĩ đã viết kinh Coran trong 23 năm dưới dạng thi ca như David thuở xưa viết Psalm (Thánh Vịnh) ca ngợi Thiên Chúa. Nhưng ông ta khôn khéo không nhận mình là tác giả mà chỉ nhận mình là anh thư ký ghi chép lại các lời của Thiên Chúa do thiên thần Gabriel (Ga-bơ-ri-en) đọc cho ông ta viết mà thôi.

Trong kinh Coran, có đoạn Mahomet viết về thiên thần Gabriel như sau: "Khi tôi đang trên đường lên núi thì bỗng nghe có tiếng nói từ trời xuống " Ôi Mahomet, con là vị tông đồ của Chúa, ta là Gabriel đây". Tôi ngẩng đầu lên để xem ai đang nói. Tôi thấy Gabriel là một người đàn ông với những bàn chân chắn ngang chân trời" (When I was midway on the mountain, I heard a voice from heaven saying : "Oh! Muhammad ! You are the Apostle of God and I am Gabriel". I raised my head toward heaven to see who was speaking and Gabriel in the form of a man with feet astride the horizon - A History of God p. 138) Trong niềm tin của đạo Hồi thì thiên thần Gabriel là Thánh Linh Thiên Chúa (The Spirit of God) mà Ki Tô Giáo gọi là Đức Chúa Thánh Thần (The Holy Spirit). Đạo Hồi là Đạo Thiên Chúa đúng nghĩa vì họ tin Thiên Chúa là Đấng chỉ có Một Ngôi Duy Nhất (The God of Islam is Unity God). Trái lại Ki Tô Giáo là đa thần giáo trá hình vì Thiên Chúa của Ki Tô Giáo là Thiên Chúa Ba Ngôi (The Christian God is Trinity God).

Về Abraham, trong Kinh Coran Mahomet viết như sau: "Thiên thần Gabriel nâng tôi lên cao trong không khí. Trước hết ngài đưa tôi đến viếng Jerusalem, sau đó ngài đưa tôi qua 6 tầng trời. Đến tầng trời thứ 7 tôi gặp Adam tổ phụ loài người, thánh Gioan Baotixita (giáo chủ Essenes kiêm thầy dạy giáo lý cho Jesus) Enoch, Aaron, Moises, Jesus và Abraham. Cuối cùng tôi được gặp Thiên Chúa (God / Allah) và nói chuyện trực tiếp với Ngài. Chúa phán "Ôi Mohamet! Ta đón tiếp con như một người bạn cũng như trước đây ta đã đón tiếp Abraham như một người bạn vậy. Ta nói chuyện với con mặt đối mặt cũng như trước đây ta nói chuyện mặt đối mặt với Moises vậy." (Oh Muhammad! I take you as a friend, just as I took Abraham as a friend. I am speaking to you, just as I spoke face to face with Moises).

Tiếng Ả Rập KORAN có nghĩa là sự kể chuyện (Recitation). Những người Hồi Giáo coi kinh KORAN là những lời cuối cùng của Thiên Chúa dành cho loài người (Koran is the final words of God to mankind), là cuốn sách MẸ của mọi cuốn sách (The Mother of Books). Cũng như các đạo thờ Chúa khác, người Hồi Giáo tin Kinh Thánh của họ là chân lý tuyệt đối. Các kinh thánh ngoài đạo của họ đều là đồ giả mạo cần phải hủy diệt bằng bạo lực. Cũng như các tòa án dị giáo của Công Giáo La Mã chủ trương giết hết, đốt hết, phá hết tất cả những gì khác với giáo lý Công Giáo vậy.

Độc Thần Giáo, tức các đạo thờ Chúa (Monotheist religions /Abrahamic religions) bành trướng thế lực tôn giáo bằng chiến tranh máu lửa. Số tín đồ tăng lên theo nhịp độ phát triển của các chủ nghĩa đế quốc và thực dân cũ mới. Trải qua nhiều thế kỷ, ngày nay tổng số tín đồ của Độc Thần Giáo đã lên tới 3 tỷ 200 triệu trên tổng dân số nhân loại là 5 tỷ 804 triệu (The World Almanach and Books of Facts 1998). Hai tôn giáo lớn nhất của hệ thống Độc Thần Giáo hiện nay là Công Giáo La Mã với gần 1 tỷ tín đồ, kế đến là giáo phái Hồi Giáo Sunny với 936 triệu tín đồ. Các con số tín đồ đông đảo không nói lên giá trị của các tôn giáo này vì họ là những khối người khổng lồ luôn luôn dốc phần lớn sinh lực của họ để tìm cách tiêu diệt lẫn nhau và phá hoại hòa bình thế giới. Năm 383, triều đại con cháu của Constantine đã đổi tên Kitô Giáo thành Công Giáo (Cattolica) có nghĩa là tôn giáo toàn cầu (universal church). Danh từ "Công Giáo" nói lên ý đồ nham hiểm thâm độc của Đế quốc La Mã nhắm tới sự nô lệ hóa toàn cầu dưới chiêu bài tôn giáo. Vì vậy nếu hiểu Công Giáo chỉ đơn giản là quốc giáo "state religion" hoặc đạo công cộng "public religion" là chưa đánh giá đúng mức tim đen của đế quốc. Những danh từ phiên âm như đạo Gia tô hay đạo Ca Tô Rô Ma đều làm chúng ta quên đi ý đồ nham hiểm của đạo Công Giáo Vatican.

Với thời gian, do sự mâu thuẫn trong việc giải thích Kinh Thánh và tranh chấp quyền lợi vật chất giữa các giới lãnh đạo chóp bu, đạo Công Giáo đã bị phân hóa thành nhiều ngành (lines) :

1. Công Giáo La Mã còn được gọi là Giáo hội Tây Phương (Roman Catholics / Western Church) hiện có 981 triệu tín đồ (the main line of Christianity)

2. Công Giáo Đông Phương (Eastern Church) là Chính Thống Giáo (Greek Catholics or Orthodox) chính thức tách rời khỏi Công Giáo La Mã vào năm 876. Số tín đồ hiện nay khoảng 218 triệu, đa số tại nước Nga, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ và Đông Âu (Bulgary, Serbia, Armenia)

3. Công Giáo Anh còn được gọi là Anh Giáo (British Catholics or Anglicanism) có khoảng 69 triệu tín đồ tại Anh, Úc, Tân Tây Lan, Canada và Mỹ. Chính thức tách rời khỏi Công Giáo La Mã năm 1539.

4. Các giáo phái Tin Lành : Danh xưng chính thức của Tín Đồ Tin Lành là "Những Kẻ Chống Công Giáo La Mã" (Protestants). Đạo Tin Lành là "Đạo Chống Công Giáo La Mã" (Protestantism). Việt Nam là nước duy nhất trên thế giới chẳng giống ai gọi họ là Tin Lành, nhưng thực tế chẳng có gì lành. Khoảng đầu thế kỷ 20, nhiều người Công Giáo Việt Nam gọi họ là những kẻ theo "Đạo Thệ Phản". Sau này không thấy ai xử dụng danh từ "Đạo Thệ Phản" nữa, có lẽ vì danh từ này mang tính kỳ thị tôn giáo ( ? + ! . . . ).

Công Giáo La Mã, Chính Thống Giáo và Anh Giáo có thể được gọi chung là Công Giáo (Catholicism) vì các lý do sau đây:

1. Giáo lý của 3 tôn giáo này rất tương đồng

2. Cả 3 tôn giáo đều thờ ảnh tượng Chúa và các thánh. Bước chân vào giáo đường của 3 tôn giáo này ta rất khó phân biệt. Khác hẳn với các giáo phái "Tin Lành" tuyệt đối không thờ ảnh tượng. Họ chỉ xử dụng cây thánh giá trơn (không có tượng Chúa) làm biểu tượng mà thôi.

3. Cả 3 đạo Công Giáo này đều thờ Bà Maria và tin bà còn đồng trinh (virgin) sau khi sinh Chúa Jesus. Người theo đạo Tinh Lành tin Chúa Jesus là Thiên Chúa hóa thân nhưng không tin bà Maria đồng trinh vì ngoài Chúa ra, bà Maria còn sinh 3 trai và 3 gái với ông Joseph. Người Hồi Giáo cũng tin bà Maria đồng trinh nhưng phủ nhận bản tính Thiên Chúa của Jesus, họ chỉ coi Jesus là tiên tri đứng sau tiên tri Mahomet.

4. Ba đạo Công Giáo nói trên đều có giáo đô riêng. Công Giáo La Mã có giáo đô tại Vatican (một lãnh địa tự trị tách ra khỏi thủ đô La Mã của nước Ý). Giáo đô của Chính Thống Giáo đặt tại Constantinophe (nay là Istambul, Thổ Nhĩ Kỳ). Giáo đô Anh Giáo đặt tại Canterburry Anh quốc. Các giáo phái Tin Lành không có giáo đô.

5. Các đạo Công Giáo có hàng giáo phẩm được truyền chức để làm lễ (mass) biến bánh và rượu thành máu và thịt của Chúa Jesus. Hàng giáo phẩm Công Giáo La Mã và Công Giáo Hy Lạp (Chính Thống Giáo) đều là nam giới. Riêng Công Giáo Anh có nữ linh mục, cũng làm lễ như nam linh mục và có chồng con. Con số nữ linh mục Anh Giáo tại Anh, Úc, Canada và Mỹ hiện nay lên tới khoảng 2000 người.

Tất cả các người theo đạo Kitô (Christians) không thuộc 3 giáo hội Công Giáo nói trên đều được gọi chung là Tin Lành (protestants). Số tín đồ Tin Lành hiện nay lên tới 686 triệu. Các mục sư không làm lễ, chỉ giảng thánh kinh mà thôi.

Trong những thế kỷ trước, người Việt Nam gọi đạo Công Giáo La Mã là Đạo Da-Tô hay Gia Tô. Da-Tô là tiếng chữ Hán phiên âm chữ Jesus. Đạo Da-Tô có nghĩa là đạo thờ Jesus. Trong Kinh Cảm Tạ Cầu Hồn viết bằng Hán tự mà các giáo dân Bùi Chu Phát Diệm và Thái Bình ngày nay vẫn còn đọc trong các đám giỗ, có câu: "Thần Chúa Da-Tô thục tội thi ân chỉ đại" nghĩa là "Lạy Chúa Jê-Su chuộc tội và ban ơn rất lớn".

III. ĐẠO HỒI

Đạo Hồi là đạo thứ ba trong hệ thống Nhất Thần Giáo. Thiên Chúa của đạo Hồi là Thiên Chúa của đạo Do Thái và đạo Kitô. Người Hồi Giáo cũng giống như Do Thái Giáo, phủ nhận ngôi thứ hai tức Jesus và ngôi thứ ba là Chúa Thánh Thần của đạo Kitô nên Thiên Chúa của Hồi Giáo và Do Thái Giáo là Thiên Chúa Duy Nhất (Unity God). Đạo Hồi chịu ảnh hưởng sâu đậm giáo lý của đạo Do Thái và đạo Kitô, do Mohamet sáng lập vào thế kỷ thứ 7. Đạo Hồi được truyền bá và phát triển phần lớn dựa vào bạo lực và chiến tranh. Đạo Công Giáo La Mã là một đế quốc tinh thần, luôn luôn bước song hành với các chủ nghĩa thực dân đế quốc. Đạo Hồi và Công Giáo La Mã là hai kẻ thù lớn nhất của hòa bình thế giới. Cả hai đạo này đều là con đẻ của Do Thái nhưng đều đã quay ngược lại tiêu diệt Do Thái đến gần tuyệt chủng. Hai đạo này được ví như hai cái boomeranges của Do Thái vậy!

Số tín đồ đạo Hồi hiện nay là 1 tỷ 128 triệu, đứng thứ nhì sau đạo Kitô (1 tỷ 955 triệu). Công Giáo La Mã là giáo phái có đông tín đồ nhất của đạo Kitô, Nó là con đẻ của chủ nghĩa đế quốc La Mã và cả chủ nghĩa thực dân cũ mới của Âu Châu. Ngày nay, các chủ nghĩa đế quốc và thực dân đã suy tàn, đạo Công Giáo tất nhiên phải gánh chịu những hệ lụy của các chủ nghĩa thực dân đế quốc mà suy tàn theo. Đó là một thực tế của tiến trình tiến hóa tất yếu của lịch sử.

Nói tóm lại, Thiên Chúa Giáo là một hệ thống gồm 3 tôn giáo chính yếu: Do Thái Giáo, Kitô Giáo* và Hồi Giáo. Cả 3 tôn giáo này đều bắt nguồn từ đạo Do Thái Nguyên Thủy (Pre-Mosaic Judaism) của các tổ phụ lập quốc Do thái là Abraham, Isaac và Jacob. Đạo Do Thái Nguyên Thủy thờ Thiên Chúa mang tên Elohim với hình tượng của ngài là con bò vàng. Đạo thờ bò đã tồn tại trong hơn 8 thế kỷ đầu của lịch sử nước Do Thái. Các đạo thờ Thiên Chúa hiện nay chỉ là hậu thân cỉa đạo Do Thái Nguyên Thủy. Nói đúng hơn, những đạo này chỉ là những biến dạng khác nhau của đạo thờ bò.

Friday, July 25, 2008

Ảo ảnh Thượng Đế - Phần II

Ngay cả trong những tổ chức giáo dục trên khắp thế giới, niềm tin mù quáng và mê tín vẫn được phát triển mạnh mẽ và còn được khuyến khích. Cái giá phải trả cho việc làm này chính là khoa học đúng đắn.

Tôi đến một trường đại học ở Mỹ và thấy rằng ngay cả ở bậc cao nhất của hệ thống giáo dục Mỹ, niềm tin mù quáng và sự ngu dốt đã thay thế khoa học. Một bộ xương khủng long được trưng bày và niên đại được chú thích của chúng chỉ là 3000 năm, tại sao? Vì trường đại học này là một trường khác thường, nó là Liberty University, ở Lynchburg, Virginia, một trường Tin Lành chính thống. Giá trị học vị của trường này được chính phủ Mỹ công nhận đầy đủ từ năm 1971.

Tôi đã đến gặp và nói chuyện với người sáng lập và hiệu trưởng của đại học này, Jerry Falwell, và hỏi ông ta rằng tại sao ông ta thấy rằng niềm tin mù quáng thuyết phục hơn cơ sở lập luận chắc chắn.

FALWELL: Richard, chào mừng ông đến với trường Liberty.

LAWKINS: Vui mừng được đến đây.

FALWELL: Ông có vài câu hỏi cho tôi?

LAWKINS: Vâng, tôi phát hiện lúc đi vào đây có một bộ xương khủng long với cái nhãn chỉ có 3000 năm tuổi, tôi có thể xem bằng chứng khoa học về việc đó được không?

FALWELL: Không có vấn đề gì cả, nó đây này (chỉ vào cuốn Kinh Thánh).

LAWKINS: Điều gì làm ông cho rằng cuốn sách đặc biệt đó có giá trị hơn hàng đống và hàng đống đồ sộ những sách khoa học chứng minh một cách áp đảo rằng tuổi của khủng long là cả hàng triệu năm chứ không phải hàng ngàn năm?

FALWELL: Tôi hỏi ông cuốn sách này có gì là phản khoa học chứ? Trong đây là sự thật mà khoa học muốn biết chứ còn gì nữa? Nó là cuốn sách khoa học nhất mà ông muốn đọc đó!

LAWKINS: Tôi lại thấy khác, thí dụ như trong đó không có nhắc gì đến khủng long, trong cả hai phần Cựu Ước và Tân Ước. Không có sự kiện nào trong cuốn kinh này được dựa trên những bằng chứng vật chất chắc chắn, như vậy tại sao tôi phải tin những gì cuốn sách này nói hơn là những gì đã được nhiều, nhiều, và rất nhiều cuốn sách khoa học độc lập khác nhau đã tìm ra và chứng minh.

FALWELL: Anh có niềm tin của anh và tôi có niềm tin của tôi. Anh đặt sự tin tưởng của mình và khoa học và những sản phẩm từ sự cố gắng của con người. Tôi đặt sự tin tưởng của tôi vào Thượng Đế - sự thật tối thượng. Bên nào có căn cứ hơn đối với tôi là rất rõ ràng, không cần hỏi.

LAWKINS: Tôi có thể tiếp tục hỏi câu kế tiếp? Làm sao mà một cơ sở giáo dục cao học có học vị được công nhận đầy đủ lại có thể cho rằng khủng long chỉ có 3000 tuổi?

FALWELL: Tôi đã trả lời câu hỏi đó rồi mà?

LAWKINS: Tôi không chắc vậy đâu. Có phải giả trị của giáo dục là truyền đạt những kiến thức về vũ trụ mà chúng ta biết được cho những thế hệ kế tiếp bằng quan sát và chứng cứ, tránh những điều mê tín?

FALWELL: Tôi đã chỉ cho ông bằng chứng rồi mà?

LAWKINS: Ông đâu có làm như vậy. Ông chỉ đưa ra một cuốn sách. Làm như vậy cũng giống như ông cho tôi xem phim Lord Of The Ring rồi coi đó như là bằng chứng của sự tồn tại của quái nhân, yêu tinh, thần tiên ở 3000 năm trước.

FALWELL: Kinh Thánh không có nhắc tới chúng (tức khủng long), tôi nghĩ như vậy đã chứng minh ý tôi rồi (tuổi của Kinh Thánh của Tin lành và Công giáo La-mã là 2000 năm - Người dịch),

LAWKINS: Sao dễ dàng quá vậy? Như vậy là đúng rồi. Để tôi nói cho ông nghe, trưng bày xương khủng long với 3000 năm tuổi là một sự sỉ nhục đối với giáo dục và ông không có quyền gọi trường này là trường đại học.

FALWELL: Hơn một nửa nước Mỹ không đồng ý với ông.

LAWKINS: Là "đa số có đạo đức"?

FALWELL: Vâng, nếu ông muốn nói theo cách đó.

LAWKINS: Như vậy ông thực sự cho rằng đa số người Mỹ cũng ngu dốt giống như ông?

FALWELL: Tôi thích gọi họ là giác ngộ. Đó là ý nghĩa của tự do.

LAWKINS: Tôi thì chọn gọi họ là ngu hay khùng thì đúng hơn.

Rõ ràng là Mục sư Falwell sẽ không lắng nghe lý lẽ. Ông ta, giống như khoảng 60% dân Mỹ, thực sự tin rằng khủng long chỉ có 3000 năm tuổi mặc kệ tất cả những bằng chứng. Tuy vậy, ông ta lại xuất hiện như một người nhạy bén, nhanh nhẹn, khôn ngoan và hiểu biết. Điều này chứng minh một cách đáng sợ rằng tôn giáo không phải là một thứ bệnh của những người không được giáo dục, mà nó còn có thể lây nhiễm ngay cả trên những bộ óc thông minh nhất.

Như vậy, tại sao chúng ta có mặt ở đây? Chúng ta được tạo thành như thế nào? Hãy nhìn ra Grand Canyon ngay đây - trên đất Mỹ, tôi thực tình không thể trách bất kỳ một bộ óc sơ khai nào cho rằng trong quanh cảnh rực rỡ này có dấu tay của một hay nhiều thần thánh khác nhau. Nó thật sự là gây choáng ngợp cho chúng ta khi được ngắm nhìn.

Những chỗ như thế này được hình thành từ những nguyên nhân tự nhiên, nếu không thì trách nhiệm đó phải rơi vào tay của Thượng Đế. Và ngay khi ông ta nhúng tay can thiệp vào vũ trụ này thì ông ta sẽ trở thành một câu hỏi cho khoa học trả lời.

Nếu bạn thật sự tin rằng vũ trụ và tất cả những sự sống kỳ diệu trên trái đất này được Thượng Đế tạo ra thì chính Thượng Đế sẽ trở thành một phần của thế giới vật chất này và nằm dưới luật tự nhiên mà tất cả chúng ta đang bị chi phối và cũng trở thành một đối tượng để được xem xét tìm hiểu giống như chúng ta.

Cho đến nay, không có một chứng cứ khoa học chắc chắn nào cho thấy Thượng Đế đang can thiệp vào thế giới vật chất này hoặc ông ta đã từng làm như vậy trong quá khứ. Vì thế, bất kỳ người nào tin rằng Thượng Đế đã làm như vậy thì rõ ràng họ là sản phẩm của một thứ sáng tạo phản trí tuệ (unintelligent design).

(Tác giả dùng nhóm từ "sáng tạo phản trí tuệ" với ngụ ý mỉa mai khái niệm "sáng tạo trí tuệ" (intelligent design). Đây là một khái niệm được dùng phổ biến bắt đầu từ cuối thập niên 80 bởi những thế lực Ki-tô giáo ở Mỹ nhằm giới thiệu thuyết sáng tạo (creationism) với một cái tên khác dễ chấp nhận hơn để họ có thể đưa tôn giáo của họ vào giảng dạy trong nhà trường như là một lý thuyết khoa học. Một dạng rượu cũ bình mới mà Ki-tô giáo dùng để len lỏi vào hệ thống giáo dục công của Mỹ. Vì hiến pháp Mỹ qui định rõ ràng việc tách rời giữa tôn giáo và nhà nước nên tất cả những gì dưới sự quản lý của nhà nước như hệ thống giáo dục công lập và chương trình giáo dục không thể cho phép việc giáo dục lý thuyết của bất kỳ tôn giáo nào. - Người dịch.)

Trong chương trình kế tiếp tôi sẽ hỏi câu hỏi có phải tôn giáo đóng vai trò định đoạt những hành vi đạo đức của chúng ta? Hay chúng chỉ che mờ ý thức về đạo đức mà chúng ta đều có sẵn? Đôi khi còn dẫn tới những hậu quả khủng khiếp.

Wednesday, July 23, 2008

Ảo ảnh Thượng Đế - Phần I

Từ khi con người ý thức được sự hiện diện của mình trên trái đất, chúng ta đều có một khát vọng muốn trả lời những câu hỏi như: Tôi là ai? Tôi là cái gì? Tôi đang ở đâu? Tại sao lại là tôi? Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Sự tò mò không thể thỏa mãn này đã dẫn tới những thành tựu lớn lao trong khoa học, nghệ thuật, và triết học.

Bằng cách quan sát và thu thập dữ kiện về vũ trụ xung quanh mình, con người đã tiếp tục tiến hóa không ngừng và phần nào đã giải đáp được những câu hỏi căn bản. Nhưng, có một số lớn người vẫn chọn trả lời những câu hỏi trên không qua quan sát và thu tập chứng cứ. Những người này chọn sự tin tưởng mù quáng vào những cuốn sách về những chuyện siêu tự nhiên được viết cách đây hàng ngàn năm lên trên những sự thật khoa học chắc chắn và không thể chối cãi được.

Tin tưởng mù quáng dẫn đến sự dốt nát mù quáng từ thế hệ này sang thế hệ khác và tệ nhất là đối với tất cả chúng ta, nó là một sự nguy hiểm trực tiếp.

Tên tôi là Richard Lawkins, tôi là một giáo sư khoa học tự nhiên thuộc Đại Học Cambridge. Tôi đã dùng phần lớn cuộc đời mình tìm hiểu thế giới tự nhiên trong chi tiết. Tôi mê cái hành tinh nhỏ mà chúng ta đang sống đây ngay khi còn là một đứa trẻ. Khi chúng ta nhìn vào sự phức tạp khôn lường của sự sống, rất khó có thể hình dung rằng làm sao tất cả những thứ chúng ta thấy có thể sinh ra được. Khoa học đã không ngừng cố gắng tìm những câu trả lời, nhưng có một số đông người trong đó có đa số ở nước Mỹ cho rằng khoa học là không đủ và tin rằng tất cả thế giới này được hình thành trong sáu ngày bởi một ông thượng đế trong vũ trụ khoảng 6000 năm về trước. Điều này có nghĩa là thế giới này được hình thành 9000 năm sau sự thuần hóa loài chó!

Thực là kinh ngạc phải không bạn, làm sao chúng ta có thể là bà con với những con khỉ đang đứng đằng sau tôi phải không? Đối với nhiều người điều này là một trong những điều mà họ nhất quyết không bao giờ chấp nhận bất chấp cả đống những bằng chứng khoa học.

Nhìn kỹ, chúng ta thấy những cử chỉ hành động của chúng rất giống chúng ta, chúng nắm tay, chúng tỏ sự yêu mến bằng cách ôm nhau, hôn nhau, chúng mỉm cười khi vui và nhăn nhó khi buồn. Thật sự không cần đến một thiên tài khoa học để lấy 2 cộng với 2 lại với nhau và nhận ra rằng chúng ta và loài khỉ về căn bản là một loài với vài khác biệt nhỏ. Thật sự, ngày nay chúng ta biết rằng chúng ta và khỉ có chung 98% DNA. Chúng ta phải cám ơn 200 năm nghiên cứu bắt đầu với thuyết tiến hóa của Charles Darwin. Ngày nay chúng ta đều biết rằng tất cả các sinh vật đều có liên hệ với nhau.

Nhưng có hàng triệu người tin rằng không có bất kỳ một sinh vật nào hình thành tự nhiên, mà phải có ai đó chế ra nó.

Hãy xem con ngựa này, nó cực kỳ phức tạp phải không? Nói theo cách những nhà sáng chế thì con ngựa này phức tạp hơn một chiếc phi thuyền con thoi không biết là bao nhiêu lần.

Nếu chúng ta tháo một chiếc phi thuyền con thoi ra và quăng tất cả các bộ phận tháo rời ra đó rồi chờ một cơn bão đi qua và chỉ nhờ vào cơ may thì các bộ phận có tự ráp lại đúng với nhau hết không? Cơ hội để chuyện đó xảy ra, mặc dù là không tưởng, nhưng nó còn lớn hơn rất nhiều so với chuyện con ngựa này bằng một cơ hội nào đó được sinh ra từ một dung dịch thời nguyên thủy. (primordial soup)

Chả trách có nhiều người tin vào ngụy biện này, nếu nó có vẻ như là được tạo ra thì có nghĩa là chắc chắn nó đã được tạo ra. Không có bất cứ một thứ gì, tôi, bạn, hay con ngựa này có thể hình thành do tình cờ.

Trong một khía cạnh nào đó, những người tin theo thuyết sáng tạo (creationist) đã đúng, không có một thứ gì phức tạp như cỡ một con ngựa có thể sinh ra chỉ bởi sự tình cờ. Và có một nhầm lẫn to lớn cho rằng thuyết tiến hóa xoay quanh những chuyện tình cờ ngẫu nhiên.

Sự tiến hóa xảy ra theo một quá trình không phải là bừa bãi, tình cờ mà là có chọn lọc - sự chọn lọc tự nhiên. Những con vật nào có khả năng thích ứng tốt nhất với môi trường sống của nó thì thường sẽ có cơ hội tiếp tục sinh sản. Mỗi thế hệ đều có mang những biến dị có lợi và không có lợi. Khi những biến dị bất lợi xuất hiện một cách áp đảo trên một con vật thì chọn lựa tự nhiên sẽ không hề khoan dung mà sẽ tiêu diệt những yếu kém đó trong nguồn gen của động vật đó.

Bạn có thể cho rằng như vậy là tàn nhẫn nhưng thực tế đó là cách mà chúng ta tiến hóa từ con vật này (hình con khỉ), tới con vật này (hình Bush).

Ngay cả khi cách giải thích trên vẫn chưa hoàn toàn thuyết phục được bạn thì nó vẫn còn có khả năng thuyết phục hơn nhiều so với chuyện tất cả những loài vật phức tạp trên trái đất này được tạo ra trong sáu ngày, 6000 năm trước theo một cuốn sách được viết khoảng 2000 năm trước, có phải không?

Monday, July 21, 2008

'Thánh' đạo đức giả?

Giáo Hoàng Benedict XVI vừa mới chính thức xin lỗi những nạn nhân bị xâm hại ở Úc, trong đó có nói: "Những người chịu trách nhiệm trong những chuyện quỉ quái này phải được đem ra trước công lý". Có thật không đó? Nếu thật thì ông Pope này cũng phải bị đem ra chịu tội vì theo những thông tin có được, ông ta là một kẻ tòng phạm trong việc cố tình ém nhẹm những vụ án.
Ông ta đã trợn mắt đứng trước cả tỉ người nói một đằng, làm một nẻo!
Trong thập niên 90, ông Pope bây giờ còn là Hồng Y Joseph Ratzinger ở Vatican và là người cầm đầu văn phòng của giáo hội coi về "Lý Thuyết của Đức Tin" (Congregation for the Doctrine of the Faith). Văn phòng này có trách nhiệm điều tra những vụ tố cáo lạm dụng tình dục.
Một trong những vụ tố cáo nổi cộm được trình lên văn phòng này lúc đó là vụ Giáo Sư José Barba Martin, một giáo sư 68 tuổi của trường Instituto Tecnológico Autónomo de México. Ông ta là một trong chín người cựu thành viên của một dòng tu đóng ở Rome được gọi là "Đoàn của Ki-tô" (Legion of Christ). Những người này tố cáo rằng họ bị người sáng lập ra dòng "tu" đó tên là Marcial Maciel, xâm hại.
Dòng tu này tuy nhỏ nhưng có ảnh hưởng lớn trong giáo hội, ông Marcial Maciel này là bạn thân của Pope John Paul II (ông Pope vừa qua đời). Trong nhiều thập niên ông Martin chỉ im lặng nhưng vào tháng 12/1994, ông ta thấy trên báo hình ông Maciel chụp chung với Pope John Paul II ăn mừng 50 năm làm cha đạo nên đã quyết định lên tiếng tố cáo chuyện xưa. Ban đầu, ông Martin chỉ muốn đưa chuyện này lên Vatican xem xét, và trường hợp của họ đã làm nhiều nhóm từng bị làm nhục giống như họ ủng hộ. Nhưng cuối cùng họ chỉ thấy lãnh đạo cấp cao của Vatican cố tình vùi dập những tố cáo đó.
Ông Pope bây giờ - Hồng Y Joseph Ratzinger lúc đó, đã đánh vào tay một phóng viên hỏi về việc điều tra ông Maciel. Một lần khác, ông ta trả lời rằng: "Không thể đem một người bạn thân của Giáo Hoàng như ông Maciel ra để xử án được".
Ông Martin thì nói với tờ The Observer rằng: "Nạn xâm hại tình dục trong nhà thờ đã được "sao chép" sang thế hệ thứ hai và thứ ba, nó đã trở thành một trường hợp dịch bệnh."
Nhóm chín người của Martin đã lên hồ sơ tố cáo trước tòa của Vatican và thuyết phục trung gian chuyển một bức thư tới Ratzinger chỉ rõ những cáo buộc đối với Maciel. Người trung gian, ông Alberto Athie, nói Hồng Y Ratzinger chỉ trả lời đơn giản rằng Maciel đã đem nhiều "lợi lộc" (benefits) đến cho nhà thờ và đó là một "vấn đề nhạy cảm" (touchy problem). Và Vatican đã từ chối đòi hỏi của Athie.
Vào 24/12/1999, thư ký của Ratzinger, Gianfranco Girotti, viết cho nhóm chín người nói rằng những cáo buộc của họ đã được xem xét, nhưng trong thời điểm hiện tại, Vatican coi vụ này như đã được kết thúc. Trong một cố gắng cuối cùng để thuyết phục Ratzinger, một bức thư đã được chuyển tới Vatican qua một người trung gian vào năm 2002, đã không được trả lời.
Những nhóm ủng hộ những người đi tìm công lý coi chuyện này như một chuyện lớn, nhưng đối với những người hiểu biết về Ratzinger, chuyện này không có gì là ngạc nhiên cả.
Vai trò của Ratzinger trong việc bảo vệ nhà thờ chống lại những vụ tai tiếng trở thành rõ rệt vào năm 2001 khi ông ta đã gởi một bức thư mật đến từng giám mục của nhà thờ Catholic nhắc nhở họ về những hình phạt khắc nghiệt cho ai dám làm lộ những cáo buộc về xâm hại tình dục ra cho chính quyền bên ngoài giáo hội.
Bức thư nhắc đến một văn bản mật của Vatican soạn năm 1962 hướng dẫn giám mục cách đối phó với những cáo buộc xâm hại tình dục giữa một linh mục và một thiếu niên sau một buổi xưng tội.
Đọc kỹ chỗ này:
Văn bản này khuyến khích giám mục điều tra những cáo buộc đó "theo một cách bí mật nhất...được kiềm chế bằng sự im lặng vĩnh viễn...và mọi người...phải giữ bí mật hoàn toàn như là cái bí mật của "Phòng Thánh" (the Holy Office), trái lời sẽ bị tuyệt thông." (Không được lên thiên đàng! - Lời người dịch)
Luật sư Carmen Durso, một luật sư đại diện cho nhiều nạn nhân ở Boston, Massachusett, nói: "Cái làm cho tôi khó chịu là văn bản này có ý nói rằng chuyện gì xảy ra trong cái hộp xưng tội trong nhà thờ thì phải ở lại vĩnh viễn trong đó". (Có nghĩa là cho dù có bị "cha" dụ ở trong đó cũng không được mách lại! - phải công nhận "Tòa Thánh" này gian manh có hạng! - Lời người dịch)
Luật sư này nói tiếp: "Trong những trường hợp mà tôi đã làm việc, những tên dụ dỗ trẻ em này thường dùng hộp xưng tội để tiếp xúc lần đầu với đối tượng của mình."
Ratzinger cũng là người giám sát sự hình thành của "Qui Tắc Căn Bản" (Essential Norms), một văn bản năm 2002 khẳng định quyền của nhà thờ trong việc xác định quyền hạn trên những vụ cáo buộc. (Nói đơn giản là chuyện bậy bạ của "cha" phải để cho "thánh" xử - nhưng "thánh" lại không xử! - Người dịch)
Những người tranh đấu cho nạn nhân nói rằng những hành động của Ratzinger cho thấy ông ta sẵn sàng dùng đủ mọi cách có thể được để bảo đảm những vụ cáo buộc lợi dụng không được điều tra bởi chính quyền bên ngoài nhà thờ.
Một tổ chức của những nạn nhân linh mục nhà thờ gọi là SNAP (Survivors Network of those Abused by Priests), nói rằng: "Chúng tôi biết nhà thờ đã cố gắng dấu diếm vấn đề lợi dụng trẻ em này trong nhiều thập niên qua. Ratzinger chỉ thích gạt sang một bên chuyện này và cho nó là một sản phẩm của truyền thông thay vì giải quyết nó."
Ratzinger thì nói vậy nhưng theo một bản báo cáo của chính Vatican thì có khoảng 4450 nhà tu phục vụ từ 1950 đến 2002 phải đối mặt với những cáo buộc đáng tin cậy.
Một nghiên cứu khác vào 2004 của Đại Học Tư Pháp Hình Sự John Jay của Mỹ cho biết rằng có khoảng 10.667 nạn nhân trong 50 năm qua ở Mỹ. Những nhà vận động cho rằng con số thực sự có thể lớn hơn nhiều, đặc biệt là ở những nước đang phát triển, nơi mà những cha đạo phạm tội ở phương tây được giám mục thuyên chuyển đi chỗ khác để cố tránh tai tiếng lan ra. Thêm vào đó, những cáo buộc ở những nước đang phát triển dễ dàng bị bỏ qua hơn, sự tôn kính đối với linh mục cũng cao hơn nên những việc làm của họ có thể không bị kiểm soát.
Như không thể tránh khỏi, vào thập niên 80 chỉ có những vụ kiện lẻ tẻ, đến những năm 90, chúng trở thành những cơn lũ. Ước tính sơ thì nhà thờ đã chi tiền đền bù khoảng từ $400 triệu đến $1,3 tỉ. Con số cuối cùng có thể lên đến $5 tỉ.
Năm 2004, có ít nhất 1092 vụ kiện 756 linh mục và người làm việc trong nhà thờ ở Mỹ.
Năm 2003, chính quyền ở Ireland cho biết tiền bồi thường cho các nạn nhân ở nước này có thể lên đến €1 tỉ (trên $1,5 tỉ!)
Giáo hội ở Anh bị buộc phải cho đại diện của cơ quan bảo vệ trẻ em vào làm việc trong mỗi giáo khu. Hồng Y của nước này bị buộc tội che chở cho một linh mục dưới quyền mình khi ông ta còn là một giám mục. Linh mục này sau đó bị kết án đã lợi dụng chín trẻ em.
Sau khi được những Hồng Y bầu lên chức Giáo Hoàng, Hồng Y Ratzinger ngày xưa, tức Giáo Hoàng Benedict XVI ngày nay mới tiến hành lấy khẩu cung vụ Maciel của mười mấy năm trước.
---------------------------------------

The Pope, the letter and the child sex claim

A series of paedophile allegations against a senior papal confidant are haunting Benedict XVI. How he deals with them will be his first major test, writes Jamie Doward
Of all the matters lurking in the overflowing in-tray of the new Pope Benedict XVI, the long-running and emotive issue of paedophile priests is the most damaging - not just to the church, but to his own personal standing.
The new pontiff has been accused of failing to investigate a series of abuse claims made against one of his predecessor's closest supporters - a failure which has come to be seen as typical of the Catholic Church's determination to keep a lid on the scandal of priests who breach their position of trust.
The story goes back to the Nineties when the new Pope - then Cardinal Joseph Ratzinger - was head of the Congregation for the Doctrine of the Faith, the Vatican office responsible for investigating abuse claims.
One of the most high-profile of such claims was made by Professor José Barba Martin, a 68-year-old professor of humanities at the Instituto Tecnológico Autónomo de México. He is one of nine former members of the Rome-based Legion of Christ who allege they were abused by the religious order's powerful founder, Marcial Maciel.
Maciel, 84, set up the ultra-conservative order in 1941. Today it has around 500 priests and 2,500 seminarians in 20 countries. It may be small, but its influence is significant. Maciel, who stood down as the order's head in January because of his age, was a confidant of Pope John Paul II, who praised him as an 'efficacious guide to youth'. For decades, Barba Martin kept silent about the abuse claims which are strenuously denied by Maciel and the Legion of Christ. It says the accusers are 'attempting to tar the Vatican... with the stain of these false allegations.'
But, in December 1994, Barba Martin saw an advertisement in a newspaper in Mexico City celebrating Maciel's half a century as a priest and picturing him with John Paul II, and decided to act. At first Barba Martin and other former members of the Legion attempted to raise their allegations with the Vatican, their case becoming a cause célèbre among groups trying to expose abuse within the church, and what they saw as the efforts of its senior hierarchy to cover it up.
'We are modest instruments of history. We have to play our own part to produce a possible change,' Barba Martin told The Observer. 'The problem of sexual abuse within the church has been "cloned" to second and third generations. It has become an epidemic situation.'
The nine filed their case before the Vatican's courts, and persuaded intermediaries to carry a letter to Ratzinger outlining abuse allegations against Maciel. According to one of the intermediaries, Father Alberto Athie, when confronted with the allegations Ratzinger simply said Maciel had brought many 'benefits' to the church and that it was a 'touchy problem'. The Vatican denies Athie's claim.
On 24 December 1999, Ratzinger's secretary, Father Gianfranco Girotti, wrote to the men saying that their claims - many allegedly corroborated by each other's detailed testimonies - had been examined but, for the time being, the Vatican considered the matter closed. In a last-ditch attempt to persuade Ratzinger to change his mind, another letter was despatched to him in 2002 through an intermediary. It went unanswered.
For support groups campaigning on behalf of abuse victims, Ratzinger's apparent reluctance to investigate the claims against Maciel was a crushing blow, but one that did not surprise critics of the new Pope.
Ratzinger's role in protecting the church against scandal became apparent four years ago. In May 2001, he sent a confidential letter to every bishop in the Catholic church reminding them of the strict penalties facing those who referred allegations of sexual abuse against priests to outside authorities.
The letter referred to a confidential Vatican document drawn up in 1962 instructing bishops on how to deal with allegations of sexual abuse between a priest and a child arising out of a confessional.
It urged them to investigate such allegations 'in the most secretive way... restrained by a perpetual silence... and everyone... is to observe the strictest secret which is commonly regarded as a secret of the Holy Office... under the penalty of excommunication'.
'What really bothers me about this document is the way it suggests that what happens in the confessional should stay in the confessional,' said Carmen Durso, a Boston lawyer who has represented scores of American victims abused by priests.
'In the cases I've dealt with, the paedophiles frequently use the confessional to try and initiate contact with youngsters.' Ratzinger also oversaw the creation of Essential Norms, a 2002 document that reaffirmed the church's right to retain its authority over abuse allegations.
Ratzinger went as far as to slap the wrist of a reporter who dared to ask him about the Maciel investigations. 'One can't put on trial such a close friend of the Pope as Marcial Maciel,' Ratzinger said on another occasion.
Campaigners say Ratzinger's actions show he was prepared to use every means possible to ensure that abuse allegations were not investigated by authorities outside the church.
'We know that in the past few decades the church has tried to keep the abuse issue hidden,' said Mary Grant, a director of a support group of men and women called Snap: the Survivors Network of those Abused by Priests.
The organisation is now seeking an urgent meeting between alleged victims and the new pontiff. 'Ratzinger himself has preferred to dismiss the allegations as a media creation rather than address them,' added Grant.
But a report by the Catholic Church itself estimated that some 4,450 of the Roman Catholic clergy who served between 1950 and 2002 have faced credible accusations of abuse.
Another study, produced last year by the John Jay College of Criminal Justice on behalf of the United States Conference of Catholic Bishops, reported that there had been 10,667 victims of abuse over the last 50 years in the US alone. Campaign groups say the true figure may be significantly higher, especially in developing countries, where priests known to have committed abuse in the west were quietly despatched by bishops desperate to avoid scandal. In addition, abuse claims in developing countries are more likely to have gone unreported, while deference to priests is such that their actions can go unchecked.
Inevitably, lawyers have had a field day as a trickle of early abuse claims that surfaced in the Eighties became a flood in the Nineties. Already it is estimated the church has paid out hundreds of millions of dollars globally to settle claims. Snap estimates that anything between $400 million and $1.3 billion has been paid to victims, and that the final estimate could be as high as $5bn.
The Catholic church's reputation has been damaged worldwide. In the US a 16-month investigation by the Massachusetts Attorney General's office concluded in 2003 that Roman Catholic priests and church staff in the Boston archdiocese molested more than 1,000 children over six decades.
Last February, Dr Kathleen McChesney of the US Conference of Catholic Bishops warned that many more cases were yet to come to light in the US. 'In 2004 at least 1,092 allegations of sexual abuse were made against at least 756 Catholic priests and deacons in the United States,' McChesney said.
Two years ago the Irish government revealed that the bill to compensate victims of sexual abuse by clergy could total €1bn.
Cardinal Cormac Murphy O'Connor, leader of the Catholic church in England and Wales, was forced to appoint child protection representatives in every parish in a bid to quash criticism that it had ignored abuse claims. Between 1995 and 2001, 21 Catholic priests were convicted of sexually abusing children in England and Wales. Murphy O'Connor himself was attacked for failing to report allegations against Michael Hill, a priest in his charge when he was Bishop of Arundel and Brighton. Hill was convicted of abusing nine children.
Now, with a new Pope in the Vatican, the hope for the abuse victims is that the church will start to investigate their allegations. 'I have mixed feelings about Cardinal Ratzinger becoming Pope,' said Barbara Blaine, founder and president of Snap. 'He has been so slow to deal with the Maciel case, but then if he brings the qualities that earned him his reputation as a papal enforcer to addressing the sex abuse scandal, that will be a good thing.'
In what is likely to be seen in some quarters as a clear sign that the Vatican believes it must now confront the abuse scandal, The Observer has learnt that, earlier this month, shortly before he was elected Pope, Ratzinger despatched special envoys to several cities across the globe to take testimonies from Maciel's alleged victims in confidence.
His reasons for revisiting the case, though, remain unclear. One theory is that Ratzinger learnt that confidential evidence will soon spill into the public domain and that he has decided to act ahead of this. Others suggest that he initiated the investigation for political reasons, to help boost his chances of being elected Pope.
What is irrefutable though is that, shortly after he was elected the spiritual head of more than one billion Catholics last week, Ratzinger approached Cardinal Francis George, archbishop of Chicago. The last time the two men talked, George raised the abuse crisis with Ratzinger and pressed him to intervene.
In perfect English, the new Pope assured George that he remembered their last conversation and would 'attend' to the matter. The reign of Benedict XVI may well be judged on whether he holds true to his word.




























Sunday, July 20, 2008

'Thánh' xin lỗi dài dài

Các "đấng chăn cừu" của "Tòa Thánh" hay đem mấy con "cừu" non ngoan ngoãn khờ khạo của mình ra lợi dụng tình dục, và vì được "sự che chở của 'thánh' bề trên" nên "các đấng chăn cừu" này đã được tha hồ tự do hoành hành trong nhiều thập niên. Khi xã hội tiến bộ hơn, các con cừu non sau khi trưởng thành mới dám lên tiếng mạnh mẽ tố cáo những chuyện bậy bạ của các "đấng chăn cừu". Những vụ tố cáo này bùng nổ vào năm 2002 ở Mỹ đã gây ra một cuộc khủng hoảng niềm tin lớn trong các đàn cừu ở thế giới phương tây và góp phần làm trầm trọng thêm tình trạng khan hiếm các "đấng chăn cừu" và "cừu" mới để thay thế.
Nhằm cố gằng lấy lại uy tín của mình để tiếp tục bắt "cừu" mới , "Thánh" đã có những tuyên bố xin lỗi trong những chuyến đi thăm những cộng động "cừu" của mình trên thế giới. Những nạn nhân ở Úc sau khi thấy "Thánh" lên tiếng xin lỗi nạn nhân ở Mỹ trong chuyến thăm Mỹ vừa rồi đã đòi hỏi "Thánh" phải xin lỗi họ luôn, và cuối cùng "Thánh" đã phải làm như vậy trong buổi lễ của chuyến đi dự "World Youth Day" do Vatican tổ chức ở Úc. "World Youth Day"? Toàn bộ thanh niên trên thế giới này là của Vatican? Nói về tiếm danh thì cái "Tòa Thánh" này không biết ngượng là gì!
Vì những vụ xin lỗi trên, trong cuộc viếng thăm Ireland sắp tới đây, một nơi có nhiều vụ tố cáo các "cha chăn cừu" lạm dụng tình dục "cừu" non của mình, chắc "Thánh" cũng sẽ phải làm như vậy cho công bằng.
-----------------------------------------

The Pope's Next Apology Tour?

Friday, Jul. 11, 2008 By JEFF ISRAELY/ROME
Pope Benedict XVI
Pope Benedict XVI
Dario Pignatelli / Reuters
A papal precedent has the power to reverberate to all corners of the planet. So as Benedict XVI sets out for Australia, on what will be the longest and farthest voyage of his papacy thus far, many are wondering what effect the Pope's bold response to priest sex abuse during his recent American trip will have on his visit Down Under and on other travels that will follow.
Catholics from Staten Island to Sydney will remember that coverage of Benedict's April visit to the United States was dominated by his unprecedented attempts to heal the wounds from the clergy sex abuse crisis, including a series of heartfelt remarks and a private meeting in Washington with five victims from the Boston Archdiocese, which was hardest hit by pedophile priests. But though the scandal in the U.S. may have been the most widespread, and certainly most public, there are, in fact, cases of sex abuse all around the Catholic world — as there are, as the Vatican always points out, in all walks of life. In Australia, victims' rights groups are calling on the Pope to respond as he did in the U.S. This comes as news that the Catholic Church in Australia has been forced to review allegations of sexual assault by a priest committed more than 20 years ago. The Melbourne-based support group Broken Rites says it has been contacted by 3,500 people in the past two decades complaining of Church-related abuse.
The trip raises a broader question of whether the Pope set a precedent for himself with his forthright response in the U.S., making it a virtual requirement to address the issue in every country that has suffered from abusive priests. In the same way the pontiff traditionally meets with local leaders of other religions, priests, and political representatives, will the faithful expect a private encounter with victims on each new trip? Or was his response in the United States expected to cover the matter for the Pope?
There are reports that Benedict will travel next year to Ireland, another country where the local Church has been besieged by allegations of priest sex abuse in recent years, where nothing short of the kind of response offered in the U.S. is likely to satisfy local faithful.
The itinerary for the trip in Australia, which includes a four-day rest period after the Pope's plane touches down Sunday following the long flight, does not indicate whether the issue will be confronted. The Archbishop of Sydney, Cardinal George Pell, has indicated that the Pope will apologize in some way for past abuse.
Though he got high marks for his frank and sensitive response in the U.S., some Vatican officials fear that sex abuse issue could overshadow the original objectives of his travels. The main purpose that the 81-year-old Pope is flying so far to reach a country with some five million Catholics is to preside over World Youth Day in Sydney. Benedict's first trip as Pope three years ago was to attend the same event in Cologne, Germany.
The Pope is expected to address the plight of Australia's Aborigines, which John Paul II eloquently brought up during his visit in 1986. The German pontiff will spend the first four days of his visit resting at a retreat outside of Sydney run by the conservative Catholic group Opus Dei.
------------------------------------------
Pope apologizes for clergy sex abuse in Australia
By ROHAN SULLIVAN, Associated Press Writer Sat Jul 19, 7:00 AM ET
SYDNEY, Australia - Pope Benedict XVI used some of the strongest language yet in his apology Saturday for the sexual abuse of children by Australia's Roman Catholic clergy, but his words were just more of the same for the victims.
The pope said he was "deeply sorry" for the sexual abuse, delivering a strongly worded apology that described their acts as evil and a grave betrayal of trust.
"I am deeply sorry for the pain and suffering the victims have endured and I assure them as their pastor that I too share in their suffering," Benedict said during an address at a Mass at the church's World Youth Day in Sydney.
"Those responsible for these evils must be brought to justice," he said.
The pope said the scandal had badly damaged the church.
"These misdeeds, which constitute so grave a betrayal of trust, deserve unequivocal condemnation," he said. "They have caused great pain, they have damaged the church's witness."
Anthony Foster, the father of two Australian girls who were allegedly raped by a Catholic priest, said he was disappointed that the apology repeated the church's expressions of regret but offered no practical assistance for victims.
"What we haven't had is an unequivocal, unlimited practical response that provides for all the victims for their lifetime," he said. "The practical response needs to include both financial help ... and psychological help."
Support groups for victims of church abuse in Australia, whose numbers are not known but who activists say are in the thousands, say the church covered up of the scale of the problem and fought compensation claims lodged in civil courts.
"Sorry is not enough. Victims want action, not just words," the Broken Rites group said in a post on its Web site.
"It is just a drop in a bucket — a bucket full of tears that all of us who work with victims have been sitting with for 25 to 30 years in Australia," said Helen Last from the victims' group In Good Faith and Associates.
Benedict has expressed regret before about the clergy abuse scandal that has rocked the church in recent years — notably during a visit to the United States in April when he also met privately with a small number of victims.
But the language of Saturday's apology was stronger than the pope's comments in the United States.
Vatican spokesman Rev. Federico Lombardi said the pope added the words that he was deeply sorry to the original text given to reporters because he wanted to "personally underline" that he felt close to the victims.
There was no immediate word whether Benedict would meet with victims during his Australia trip, which ends Monday. Foster has said he wants a meeting with the pontiff during the trip.
The pontiff is in Australia to lead hundreds of thousands of pilgrims in World Youth Day, a global celebration meant to inspire a new generation of Catholics. They welcomed the apology.
"I think it's a good gesture, but the person who is responsible for these actions should be made responsible," said Daniel Bidinger, 25, of Germany. "The church should be open about it and shouldn't cover up these incidents."
During his appearances in Australia, Benedict has spoken about the need to strengthen traditional Christian values including charity and chastity, and decried the selfishness and greed of today's "cult of material possessions."
About 500 people protested against the Vatican's policies opposing contraception, abortion and homosexuality, holding a contest for the T-shirt that would most annoy Roman Catholics and chanting: "The pope is wrong, put a condom on!"
The boisterous protest at a square in the city's center included inflated condoms floating above the crowd and some participants dressed as nuns and priests. There were speeches supporting sex education and safe sex practices.
Police on horseback and on foot patrolled the protest. Police led away a protester who had thrown condoms at pilgrims.
Papal apologies have been few in the church's long history, mostly confined to correcting historical errors such as condemning Galileo for maintaining that the Earth is not the center of the universe.
But Benedict also said he was "deeply sorry" regarding remarks on Islam he made in Germany in 2006 that linked the religion to violence and set off a fury across the Muslim world.
Some cardinals resisted Pope John Paul II's plan for a sweeping apology timed for the new millennium in 2000. But he went ahead, asking forgiveness for the sins of Catholics, including wrongs inflicted on Jews, women and minorities.
Benedict joined more than 100,000 pilgrims who camped out at a horse racetrack in Sydney. As they waved candles and sat on their sleeping bags, the pope stressed the importance of their faith.
"From the forlorn child in a Darfur camp, or a troubled teenager, or an anxious parent in any suburb, or perhaps even now from the depth of your own heart, there emerges the same human cry for recognition, for belonging, for unity," he said.
He will return to the track on Sunday to lead a Mass marking the culmination of the World Youth Day festival. A crowd estimated at more than 200,000 is expected.
___
Associated Press writer Tanalee Smith contributed to this report.