Wednesday, May 6, 2009

Tỳ Kheo Thích Không Tánh - Tường Trình và Góp Ý Về Chiến Dịch Bất Tuân Dân Sự

Các bạn của Mèo ở Việt Nam không thường nghe mấy vụ "tranh đấu" vì nhiều lý do khác nhau của các tổ chức chống cộng ở hải ngoại nên không hiểu thực hư của bài phỏng vấn trước đây là điều dễ hiểu.  Đáng lẽ Mèo phải giải thích rõ hơn để tránh hiểu lầm.  Nhưng nếu làm như vậy thì cũng mất vui vì mục đích của tác giả là "lộng giả thành chân" để gài bẫy chọc tức mấy người chống cộng để những độc giả hải ngoại không chống cộng như Mèo có một trận cười mà?

Và sau đây là bài tường trình tác giả mượn danh Thích Không Tánh để viết cũng làm Mèo cười bể bụng!

"Bất tuân dân sự" là do những tổ chức trên dịch từ "civil disobedience", một khám phá mới thay cho những hành động cụ thể như "bãi khóa, bãi thị".  Cái tức cười trong câu chuyện này là chính họ cũng biết rằng cái chuyện mà họ làm là ruồi bu, không ai hưởng ứng nhưng họ cũng làm.  Họ phải dùng nhóm từ "bất tuân dân sự" lạ lẫm để cho nó mơ hồ trừu tượng một chút mà trở thành vô thưởng vô phạt!  Không làm được thì cũng không tổn hại đến "uy tín, thanh danh". 

Họ cũng biết rằng nếu một chế độ không thối nát đến độ làm dân chúng bất mãn sâu rộng và cao độ thì sách động quần chúng bất hợp tác, bãi khóa, bãi thị rất khó nếu không muốn nói là không thể.  Nhưng họ biết không được mà tại sao họ vẫn phải làm như vậy? Là vì một số tổ chức của họ xin tiền của những tổ chức chính phủ hoặc tư nhân nước ngoài để hoạt động.  Nếu không nghĩ ra trò này trò nọ để làm báo cáo thì làm sao xin tiền? Chống cộng là một cái nghề ở hải ngoại.  Nghề này cũng đòi hỏi tư duy lắm đó nha.  Làm sao phải bày trò này trò nọ ra đều đều chứ ăn cơm chúa mà không chịu múa tối ngày là chúa sẽ cúp cơm có ngày!

Cái hay của họ lần này là nghĩ ra được nhóm từ "bất tuân dân sự", may ra trúng thì la lên, còn nếu không thì cũng chả ai bận tâm truy cứu "bất tuân dân sự" nó là cái giống gì!  Họ đã che được cái đít của họ (cover their asses) để khi bị té đỡ ê! Họ biết chắc là sẽ té mà, nhưng cũng phải chịu đấm ăn xôi thôi chứ không thì biết làm gì để sống? Ai dám nói những tổ chức chống cộng là ngu đâu?

Theo đài RFA, một cuộc "hội thảo" hưởng ứng lời kêu gọi "biểu tình tại gia, bất tuân dân sự" của ông Thích Quảng Độ đã được tổ chức ở ... Houston!

Đây là một đoạn trong bài báo:

"Hoà thượng Thích Huyền Việt đã đọc lại lời kêu gọi của đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ trong đó có đoạn nói về việc bất tuân dân sự, biểu tình tại gia cho người trong nước vào Tháng 5, và với người Việt hải ngoại, Hoà Thượng kêu gọi không về nước du lịch và không gửi tiền về ViệtNam cũng trong tháng 5."

Và sau đâu là bài tường trình của Thích Không Tánh không phải là Thích Không Tánh (Mèo cũng bắt chước mấy cha nội này nó chuyện khó hiểu chơi!)

Chữ viết tắt:

PTTPGQT: Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế (trụ sở ở Paris)

VVA: Võ Văn Ái (phát ngôn viên PTTPGQT)

VPII VHĐ: Văn Phòng II Viện Hóa Đạo (trụ sở ở Westminster, Orange County, Mỹ)

---------------------------------------------------------------------------

PL. 2552 Số : 015-09/ TT/TVT

 

TƯỜNG TRÌNH VÀ GÓP Ý VỀ CHIẾN DỊCH BẤT TUÂN DÂN SỰ

 

Kính bạch Chư Tôn Đức Hội Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN,

Kính bạch Chư Tôn Đức Tăng Ni VPII VHĐ,

Khâm thừa chỉ đạo của ĐLHT Thích Quảng Độ, Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN, tôi ghi lại bản tường trình và góp ý này từ băng ghi âm riêng của tôi có ĐLHT cho phép, sau đó có một huynh trưởng GĐPT giúp làm thư ký nghe và ghi lại. Những chi tiết khác là do tôi thêm vào khi duyệt lại bản văn do huynh trưởng ấy ghi.

Bản viết này không phải với tư cách Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Xã Hội, mà với tư cách của một thành viên chết sống với Giáo Hội, để quý vị lưu ý tính lại xem điều gì nên làm, nên nói, điều gì nên bỏ, nên thay đổi. Tường trình và góp ý này chỉ dành cho nội bộ, xin cẩn thận lưu hành.

Hôm nay, ngày 1 tháng 5, là ngày đầu tiên của chiến dịch “Biểu Tình Tại Gia Bất Tuân Dân Sự” do ĐLHT Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN đề xướng. Tôi thu thập một vài báo cáo của mấy Phật tử ngoài Bắc mà trước đây tôi có quen, trong đó có mấy người nhận quà cứu trợ, có trình lên Ngài Viện Trưởng, Ngài rất buồn. Ngài nói: “Vậy mà đạo hữu VVA cứ đoan chắc với tôi là toàn miền Bắc sẽ ngưng hoạt động ngay vào sáng sớm đầu tiên của tháng 5!”

Tôi thưa với ĐLHT: “Dạ cũng có ảnh hưởng một chút nơi những Phật tử đã từng nhận quà tặng thôi bạch HT”. Thì ĐLHT hỏi tiếp: “Ảnh hưởng ra sao?” Tôi đáp: “Mấy cụ già cũng nghe lời con dặn, chịu ở nhà không ra đường, nhưng rồi mấy đứa nhỏ trong nhà đứa thì đi làm, đứa thì đi học, đứa thì đi chơi, nên các cụ nói rằng cái chuyện ở nhà của các cụ cũng không có dấu hiệu gì là biểu tình cả, vậy rồi đến xế thì họ ra đường bình thường, coi như không có gì xảy ra ạ, bạch HT”.

ĐLHT băn khoăn: “Thế thì tinh thần yêu nước chống ngoại xâm ở đâu nhỉ?” Tôi suy nghĩ một lúc rồi đành phải nói thiệt với Ngài rằng: “Bạch HT, thực ra thì dân ta ai cũng yêu nước cả, nhưng việc kêu gọi của ta chưa có đến tai toàn dân. Ngay cả mấy người Dân Oan và Phật tử mang ơn cứu trợ của GH, họ cũng chẳng biết gì về Lời Kêu Gọi của GH hết. Có người còn hỏi con là HT Quảng Độ nào nữa, bạch HT.”

ĐLHT thở dài nói: “Tóm lại là… không ai biểu tình hết à? Thế Dân Oan thì sao?” Tôi e ngại nói thật: “Dạ, chắc không ai biểu tình đâu bạch Ngài. Còn mấy người Dân Oan họ nói Nhà nước đã lấy nhà, chiếm đất của họ hết rồi có nhà đâu mà biểu tình tại gia, biểu tình ngoài lề đường thì có. Một số Dân Oan ở ngoài Bắc còn có ý trách HT, vì nghe đâu họ dự trù tập trung biểu tình đòi đất vào Lễ Lao Động 01/5 thì HT lại kêu biểu tình tại gia, nếu không nghe lời Ngài thì áy náy, mà nghe theo thì phá kế hoạch của họ!”

ĐLHT lại thở dài, trách móc: “Chung qui cũng tại quý vị, cứ bày hết chuyện này đến chuyện nọ rồi bắt tôi phải chạy theo, chạy theo, mà chẳng đâu vào đâu cả!” Tôi thưa: “Dạ, con đâu có bày chuyện, bạch HT. Việc kêu gọi biểu tình tại gia là sáng kiến của đạo hữu VVA đó mà, cái đó HT biết rõ, chúng con trong này đâu có nghiển ra chuyện kỳ cục như vậy.”

ĐLHT quở: “Biết kỳ cục mà sao không ngăn cản, để cho việc nó đến nước này, mặt mũi đâu mà nhìn thiên hạ. Mấy Thầy còn viết cả thư yểm trợ này nọ, thật là tào lao! Mình đã kêu gọi rồi mình lại lên tiếng yểm trợ mình mà không biết xấu hổ!” Tôi liền nói: “Dạ, mấy cái thông tư hay thư yểm trợ cũng do bên ngoài làm hết ạ, chúng con không biết đâu.

Hôm qua có bài phỏng vấn của ông Triệu Thành cũng thấy đăng tùm lum, con thiệt không biết nói sao.” ĐLHT thắc mắc: “Ủa, bài phỏng vấn đó đã phổ biến rồi à? Chứ không phải chỉ để trình riêng cho quý vị VPII thôi sao?” Tôi ngạc nhiên: “Vậy chuyện phỏng vấn có thiệt hả bạch HT?” ĐLHT tiếp: “Thật chứ sao không, nhưng không phải để phổ biến. Ai lại đi phổ biến cái chuyện như thế! Đạo hữu Triệu Thành chẳng phải là người của Thầy Viên Lý cử về sao?”

Tôi đáp: “Dạ cái đó thì con không biết, nhưng chết rồi HT ơi, khi cái bài phỏng vấn đó gửi đi tùm lum rồi thì đạo hữu VVA có dùng email của PTTPGQT phản bác, nói rằng HT đi vắng không có mặt tại Thanh Minh Thiền Viện từ ngày 21/4 đến ngày 30/4 nên không thể xảy ra chuyện phỏng vấn của đạo hữu Triệu Thành! Đạo hữu VVA chỉ nói HT vắng mặt thôi chứ không nói đi đâu, cũng không cho biết lý do”.

ĐLHT rất là giận, Ngài nói: “Làm việc gì kỳ khôi thế! Mà sao chuyện này đạo hữu ấy không cho tôi biết, mới khi nãy… còn nói chuyện điện thoại kia mà, có đá động gì đến chuyện phỏng vấn này đâu. Nếu thấy bài phỏng vấn bất lợi thì tìm cách nào phủ nhận chứ sao lại nói tôi đi vắng đến 10 ngày! Tôi đi vắng là vắng ở đâu? Đã công bố cho toàn thế giới biết là công an canh gác ngày đêm 24/24, nội bất xuất ngoại bất nhập, thế thì tôi đi đâu cả 10 ngày mà công an không biết!”

Tôi nói: “Dạ, chính con cũng ngạc nhiên khi đọc cái thư của đạo hữu VVA nói là HT đi vắng 10 ngày. Con đành phải viết cái email khác, nói đỡ lời để người ta bớt chú ý, con nói rằng ngày 27/4 không có HT ở Thanh Minh Thiền Viện thì làm gì có cuộc phỏng vấn của ông Triệu Thành ngày đó! Nhưng bạch HT, HT nhớ lại xem, có phải là có một đạo hữu tên Triệu Thành đến đây phỏng vấn HT không ạ?”

ĐLHT xác nhận: “Có chứ. Nhưng không phải là phỏng vấn, mà chỉ thỉnh ý tôi mấy vấn đề về biểu tình tại gia thôi. Tôi nghĩ là ông ấy chỉ hỏi để về lại Mỹ trình bày cho VPII VHĐ thôi, đâu có biết ông lại phổ biến như thế!”

Tôi liền sám hối: “Vậy là con phải sám hối HT, vì trong email cố gắng phủ nhận bài phỏng vấn của ông Triệu Thành, con đã nói ông ấy là Giáo Gian, Đặc Tình Về Nguồn của Vẹm TangniHaingoai về phỏng vấn Giáo Gian VC ở Quốc nội đó! Mô Phật, thiệt tình là con không có ý nói HT là… Giáo Gian VC đâu ạ.” ĐLHT gắt: “Thôi, bỏ cái vụ đó đi. Hãy trở lại cái chuyện tôi đây không có ở Thanh Minh Thiền Viện thì tôi đi đâu? Phải trả lời cho xác đáng chứ không quốc tế người ta không còn tin mình nữa.”

Tôi góp ý: “Bạch HT có thể mình nói là HT đi qua Chùa Giác Hoa được không ạ.” ĐLHT vẫn gắt: “Dù là qua Chùa Giác Hoa cũng thế, không hợp lý! Mình đã nói là bị canh phòng nghiêm nhặt, không cho rời khỏi Thanh Minh Thiền Viện, thế thì qua Chùa Giác Hoa ở lại đến 10 ngày là nghĩa lý gì! Tôi thật là muốn đóng cửa tịnh khẩu luôn, để quý vị muốn làm gì thì làm. Cứ bắt tôi phải nói thế này, nói thế kia, mà rồi bao nhiêu sai lầm, mâu thuẫn, hớ hênh, lố bịch… là một mình tôi chịu tiếng hết!”

Tôi thật lúng túng, không biết nói gì để an ủi ĐLHT lúc đó. Tôi im lặng một lúc thì có tiếng điện thoại reo, ĐLHT nhấc lên, nói chuyện với ai đó. Lúc này tôi cũng quay mặt băng để chuẩn bị thâu tiếp khi ĐLHT quay lại. Tôi nghe ĐLHT nói với người kia, không biết có phải đạo hữu VVA không nữa.

ĐLHT nói: “Thế lại phải thay đổi phương cách à?” Người kia tiếp tục nói, Ngài chỉ nghe, ừ hử, rồi Ngài im lặng, cúp điện thoại, có vẻ trầm ngâm suy nghĩ. Tôi rót trà dâng ĐLHT rồi e dè nói: “Tình hình này con nghĩ cứ việc để bên ấy ứng biến, ở đây mình giữ im lặng cũng không ai chấp trách gì đâu, bạch HT”.

ĐLHT trợn mắt ngó tôi một lúc rồi hỏi: “Thế đã có ai đặt vấn đề tôi vắng 10 ngày chưa?” “Dạ chưa ạ. Vì đạo hữu VVA và con cứ chụp mũ nói ông Triệu Thành là công an Vẹm là xong hết, sẽ không ai tin và để ý bài phỏng vấn đó nữa đâu, bạch HT”.

ĐLHT vẫn không yên lòng, Ngài nói: “Nhưng mà cái ông Triệu Thành kia sẽ lên tiếng, hoặc đưa băng ghi âm chứng minh là cuộc phỏng vấn trong ngày hôm ấy là có thực, thì tính sao đây?” Tôi hỏi: “Vậy ông ta có chụp hình quay phim gì không bạch HT?” ĐLHT suy nghĩ một hồi rồi nói: “Có cái máy gì nhỏ nhỏ đạo hữu ấy để trên bàn, không biết là máy gì”. Tôi nói cho ĐLHT yên chí: “Không sao đâu bạch HT, chắc chỉ là máy thu âm, không có hình ảnh, cũng không ghi được ngày tháng. Cho dù ông ấy phổ biến băng thâu âm, ta cũng có thể nói là thời đại kỹ thuật tân tiến ngày nay muốn gán ghép gì lại không được. HT đừng lo, cứ để chuyện ấy cho đạo hữu VVA xoay xở”. ĐLHT im lặng, đôi mày hơi nhíu. Tôi nghĩ Ngài cũng chưa yên tâm.

ĐLHT đứng dậy đi vệ sinh một chặp thì trở lại, vừa đi vừa nói: “Theo ý kiến Thầy thì bây giờ ta phải làm sao, chứ cứ để cho PTTPGQT nói thiên nói địa như thế ở đây mình không có cách trả lời thích đáng đâu!” Tôi hỏi lại: “Bạch HT về chuyện gì ạ?”

ĐLHT nói: “Chuyện biểu tình tại gia, tôi đã nói trước là trong xã hội này không ai hưởng ứng đâu, thế mà cứ nói huyên thuyên, nói phóng đại và lếu láo quá, đến nỗi tôi cũng cảm thấy xấu hổ. Bao nhiêu chuyện trước đây cũng thế, cứ tuyên bố vung vít, chụp mũ vu khống cả Tăng Ni đồng đạo rồi bắt tôi phải nói dối theo, mất hết cả nhân sự, để rồi sao, giờ này nhìn quanh chỉ còn vài người, Giáo Hội đến tay tôi thì chẳng còn thể thống gì nữa, ăn nói làm sao với liệt vị tiền bối và thánh tử đạo!”

Nghe ĐLHT la, tôi sợ quá, cố gắng bào chữa: “Dạ bạch HT, thực ra cũng có vài chuyện đúng chứ không phải tất cả đều dối hết cả. Chẳng hạn Về Nguồn và Thân Hữu Già Lam… là Vẹm thiệt đó thưa ngài”. ĐLHT trừng trừng nhìn tôi quở: “Nói bậy! Thầy cũng nghĩ thế sao?” Tôi ấp úng trả lời: “Dạ thì cũng nghe đạo hữu VVA và quý Thầy trong VPII cáo giác, chắc cũng đúng”.

ĐLHT lắc đầu: “Hoàn toàn không có chuyện các Thầy ở hải ngoại lại thỏa hiệp với CS hay quay lưng với Giáo Hội. Tất cả đều là một thôi, không ai trong chúng ta phản bội hay xoay chiều gì hết. Chỉ là… đạo hữu VVA thuyết phục tôi phải tin và nói như thế. Tôi đã nhiều lần khẳng định tôi không tin. Thế nhưng đạo hữu ấy nói tôi cần phải tin thì mọi người mới tin, mọi người mà tin thì CS cũng sẽ tin, nhờ thế ta mới đạt được kết quả to lớn hơn. Khi ta đạt kết quả rồi, những vị kia sẽ hiểu là sự hy sinh của họ là xứng đáng. Đấy, chính vì không tin mà phải làm bộ tin, giống như khổ nhục kế đấy, mà tôi đã phải xoay lưng với đồng đạo của tôi, chứ đồng đạo nào mà xoay lưng với tôi, xoay lưng với Giáo Hội!

Nhưng bây giờ, càng lúc tôi càng cảm thấy không nên làm thế, dù là khổ nhục kế hay đóng kịch, tất cả những thứ ấy đều là trò ma mị lừa dối của thế nhân, mình không thể làm được, mà đã làm thì cắn rứt lương tâm không sao chịu nổi. Chắc có ngày tôi chết sớm, không kịp giải thích và sám hối với chư vị đồng đạo!” Nghe ĐLHT thố lộ như vậy tôi đau lòng quá nhưng cũng chẳng biết nói gì hơn.

Tôi cố gắng lái qua chuyện khác để Ngài khuây khỏa. Tôi nói: “Con nghĩ mọi người đều bằng lòng hy sinh cho đại sự và sẽ cảm thông nỗi lòng của HT. Con nghe đạo hữu VVA nói năm này cũng rất có nhiều hy vọng về giải Nobel Hòa Bình. Cái vụ biểu tình tại gia, bất tuân dân sự, là một phương thức độc đáo chưa ai nghĩ ra, nhất là đối với chế độ kềm kẹp của bọn CS, phải là trí tuệ vô song mới nghĩ ra được phương thức biểu tình bât bạo động mà lại có sức mạnh ghê gớm có thể làm tê liệt cả guồng máy sắt máu công an trị và bạo lực này. HT có sáng kiến và đưa ra Lời Kêu Gọi biểu tình tại gia trong năm nay thật là đúng thời cơ, vừa được toàn dân trong và ngoài nước ủng hộ, lại gây được tiếng vang với thế giới, chắc sẽ có nhiều triển vọng cho giải Nobel”.

ĐLHT im lặng nhìn tôi một chặp mới nói: “Cái chuyện bất tuân dân sự thực ra cũng chẳng phải là mới mẻ gì, như tôi có trả lời phỏng vấn với cô Ỷ Lan. Nhưng còn cái chuyện biểu tình tại gia thì chẳng phải tôi nghĩ ra đâu. Cũng là do đạo hữu VVA cả. Cái đó, có hay ho vô song trí tuệ gì đâu, phải nói là ý tưởng khùng điên mới đúng! Như Thầy thấy rồi, không kết quả, biết trước là không kết quả, không ai trong nước có thể hưởng ứng được, thế mà cứ rêu rao lên, rồi bắt tôi phải nói thế này thế kia, ban đầu thì cả nước biểu tình một tháng, sau lại bảo tôi sửa lại là chia làm 3 miền mỗi miền 10 ngày! Thật là trơ trẽn, lố bịch quá! Bây giờ chưa biết phải ăn nói làm sao với đồng bào hải ngoại về tình hình êm xuôi chẳng có ai biểu tình trong nước!... Mà sao ở hải ngoại người ta cũng tin là sẽ có hưởng ứng biểu tình tại gia nhỉ? Chứng tỏ họ chẳng hiểu gì nội tình trong nước cả!”

Tôi nói: “Dạ… cũng không phải ngoài đó ai cũng tin cái chuyện biểu tình tại gia đâu HT. Cũng có người viết bài góp ý với ý chê cười mỉa mai, cho là chuyện Cá Tháng Tư, tức là chuyện đùa giỡn không có thật, lại có người viết bài chửi, cho là chúng ta làm chuyện hoang đường…”

ĐLHT liền nói: “Đấy, đấy, chính cái người chửi và chỉ trích chiến dịch biểu tình tại gia mới là người trí đó, còn bao nhiêu đều hoang đường như đạo hữu VVA và VPII cả. À, mà dư luận của Tăng Ni và Phật tử ở hải ngoại thì sao, họ có hưởng ứng hoặc lên tiếng chỉ trích gì không?” Tôi đáp: “Theo vài người cho biết thì đa số đều… ôm bụng cười nhưng không dám cười lớn, vì sợ bị tố cáo là bất tuân hoặc bị chụp mũ là thân Cộng. Cái này là con thăm dò mấy người thân tín, nghĩ gì nói đó, chứ những người khác thì ai cũng khen chiến dịch của HT là độc đáo”.

ĐLHT tự dưng ngồi ngã người ra ghế, mắt đăm đăm nhìn tôi một hồi rồi hỏi: “Bây giờ KT có cách gì điều chỉnh chiến thuật của việc biểu tình tại gia không?” Tôi đáp: “Dạ nhất thời thì con chưa nghĩ ra. Để con về suy nghĩ và bàn với mấy anh em khác xem rồi hội ý với quý ngài VPII…”

ĐLHT xua tay nói ngay: “Thôi, đừng có bàn với bên đó nữa, nay giải quyết chuyện trong nước, bàn với người trong nước, ta nắm được tình hình rõ ràng, ngoài đó chỉ ăn hại và bày chuyện tào lao làm cho tôi mang tiếng chứ biết gì mà bàn!” Tôi thực không ngờ ĐLHT lại mất niềm tin nơi quý vị hải ngoại như vậy. Tôi cố gắng an ủi Ngài: “Dạ thì trong ngoài hội ý với nhau biết đâu tìm ra cách hay.”

ĐLHT lại khoác tay nói: “Thôi, tôi bảo thôi. Bây giờ khẩn cấp tìm cách giải thích cho ổn cái vụ không ai hưởng ứng biểu tình tại gia kìa! Tôi hỏi KT nầy, có cách nào mình ra thông báo nói lại rằng… xét vì dân ta đang còn khó khăn kinh tế, mới biểu tình tại gia trong ngày 01/5 đã thấy chật vật và đói loạn cả lên rồi, do vậy, Viện Hóa Đạo rút lại lời kêu gọi, được không?” Tôi đáp một cách e dè: “Dạ chắc cũng được, nhưng có lẽ phải thêm vài ngày nữa, chứ mới một ngày mà rút liền e không hay. Để con phối hợp mấy ý kiến của mấy Thầy trong GH vừa nói chuyện với con hồi chiều mà đưa ra báo cáo, sau đó Viện Hóa Đạo dựa vào báo cáo này mà rút lại Lời Kêu Gọi.”

ĐLHT hỏi nhanh: “Có à, có nhiều ý kiến mỉa mai hả, Thầy nghe họ nói sau?” Tôi nói: “Dạ… có thầy nói với con là đề nghị HT nên nói rõ hơn về giờ giấc biểu tình tại gia, chứ đừng có nói tổng quát là suốt một tháng, không ai áp dụng được”. ĐLHT mừng lắm, hỏi dồn: “Giờ giấc thế nào?” Tôi đáp: “Chỉ là mỉa mai thôi mà HT”. ĐLHT lại thúc: “Thì cứ nói, trong cái mỉa mai có khi cũng dạy cho mình bài học đấy!” Tôi liền đáp: “Dạ họ nói là mình phải đưa ra giờ biểu tình tại gia là từ 10 giờ tối đến 6 giờ sáng, như vậy thì toàn quốc, ngay cả Thủ tướng, Chủ tịch nước, Tổng bí thư, chính quyền các cấp, hàng triệu đảng viên, đều hưởng ứng và áp dụng được cả, bạch HT”.

ĐLHT nhíu mày một chút, rồi bỗng cười ra tiếng thoải mái: “A, ý tưởng này còn độc đáo vô song, hơn cả ý tưởng mà đạo hữu VVA nghĩ ra nữa kìa!” Thế là thầy trò chúng tôi cười ra nước mắt. Rồi ĐLHT lại tiếu lâm nói: “Thế thì bớt giờ nhưng tăng tháng. 24 giờ thì rút lại còn 8 giờ, một tháng thì tăng lên thành 12 tháng, hay 12 năm cũng được, ai cũng hưởng ứng Lời Kêu Gọi cả. Thật là hay!”

Thấy ĐLHT cười giòn, tôi hứng thú diễu tiếp: “Biểu tình tại gia với giờ giấc như vậy tuy cũng không kết quả gì, nhưng ít ra cũng khả thi, khả thi cho toàn dân, toàn quốc; còn biểu tình đúng theo Lời Kêu Gọi của đạo hữu VVA thì vừa không kết quả, lại vừa không khả thi!” Thầy trò tiếp tục cười, một lúc thì Ngài dịu lại, nghiêm giọng hỏi: “Đó chỉ là châm biếm thôi, thế còn ý kiến gì thành thực xây dựng hơn, KT nói nghe xem?”

Tôi nói: “Đây là mấy huynh trưởng GĐ Phật tử, họ cũng bàn về chuyện đổi giờ biểu tình sang ban đêm, nói là Lời Kêu Gọi biểu tình tại gia của HT được ủy ban bài trừ tệ đoan xã hội ở Hà Nội ghi nhận là rất tích cực, có thành tích đóng góp cho nhà nước dù rằng việc biểu tình chưa xảy ra, vì lúc đó mới trong ngày 30/4, chưa vào tháng 5. Là bởi vì trong khi toàn quốc hưởng ứng biểu tình tại gia từ 10 giờ tối đến 6 giờ sáng thì các vũ trường, các quán nhậu sẽ vắng khách, các gái điếm sẽ chết đói lo bỏ nghề. Đây là điểm tích cực để chống tệ đoan xã hội. Ngược lại, cũng rất nhiều người oán trách HT, trong đó có khách làng chơi, bọn thanh niên ăn chơi nhảy đầm và đua xe, các sinh viên đi làm đêm để kiếm tiền học, các em bé đi lượm rác kiếm sống, các người khuân vác ở chợ và bến sông, các người bán hàng rong, vé số, những người phu quét đường, hốt rác, v.v… tất cả những ai sinh nhai và hoạt động ban đêm đều oán trách HT nếu Ngài đổi giờ biểu tình sang ban đêm”.

ĐLHT trầm ngâm nói: “Thế… nói cho cùng thì biểu tình tại gia nguyên một tháng từ sáng đến tối sẽ bị toàn dân oán trách rồi! Tất cả những ai kiếm sống và hoạt động ban ngày ban đêm gì cũng oán trách hết! Đấy, đấy, tôi đã nói mà không tin! Làm sao mà áp dụng được!” ĐLHT tỏ vẻ chán nản lắm, Ngài nói tiếp: “Các ý kiến đó đều là châm biếm, mỉa mai, nhưng họ thật đấy, vì họ nắm được tình hình trong nước, còn quý vị bên kia thì thật là chẳng biết gì cả.

Nghe nói các tổ chức chính trị, đảng phái, tôn giáo, cũng ca tụng chiến dịch biểu tình tại gia một tháng, chẳng lẽ họ cũng mù tịt về dân tình khốn khổ trong nước nên nhắm mắt để đạo hữu VVA lôi đi đâu thì đi hết sao? Cũng phải suy xét một chút chứ! Không nắm được thế dân thì chống Cộng biết bao giờ mới thắng nhỉ? Thôi, chắc chúng ta phải tự thảo một văn bản rút lại Lời Kêu Gọi Biểu Tình Tại Gia trước khi kết quả quá rõ ràng tại miền Bắc trong 10 ngày đầu của tháng 5. KT và VĐ cố gắng lo chuyện này sớm chừng nào tốt chừng đó. Nhưng lần này, tuyệt đối không tiết lộ cho đạo hữu VVA nhé. Chúng ta cứ làm, rồi tôi sẽ nói chuyện với đạo hữu ấy sau”.

Tôi ngồi cứng người chẳng biết nói gì nữa. ĐLHT cũng thấy mệt trong người nên Ngài bảo tôi về để Ngài nghỉ ngơi. Trước khi tôi ra cửa, Ngài có dặn tôi về viết lại những gì đã trao đổi, gửi đến quý vị VPII VHĐ, nhưng xin quý Ngài đặc biệt lưu ý điểm này: khoan cho đạo hữu VVA đọc bản tường trình này. Không phải là chúng ta che dấu gì với đạo hữu ấy, nhưng có những điểm chúng ta cần thảo luận kỹ càng trước khi cho đạo hữu ấy biết.

Trên đây là những lời trung thực ghi lại từ băng ghi âm của tôi.

 

Trân trọng kính trình,

Chùa Liên Trì - ngày 01 tháng 05 năm 2009

Tổng Vụ Trưởng Từ Thiện Xã Hội –VHĐ

(ấn ký)

Tỳ Kheo Thích Không Tánh

 


2009/5/2 Deep Throat <deep.throat@free.fr>

Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế xin long trọng tuyên bố tính cách giả mạo của bài viết gọi là "Phỏng vấn HT Thích Quảng Độ về tháng 5 Bất tuân dân sự" của cái ông gọi là "Triệu Thành, pháp danh là Nhật Điều Ngự, vốn là Phật tử ở quận Cam, nhân chuyến về Việt Nam thăm cha, đã ghé vào Thanh Minh Thiền Viện để bái kiến và phỏng vấn nhanh Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ vào ngày 27.4.2009".

Đây là sự dối gạt vô liêm sỉ khi tiếm danh Đại lão Hòa thượng để nói lên tà kiến của người phỏng vấn.

Lý do dễ hiểu để vạch trần sự dối gạt này là ĐẠI LÃO HÒA THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỘ KHÔNG CÓ MẶT TẠI THANH MINH THIỀN VIỆN từ ngày 21.4.2009 cho đến hôm nay là ngày 30.4.2009. Như vậy thì làm gì có chuyện phỏng vấn tại Thanh Minh Thiền viện hôm 27.4 ?!

Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế

free counters

4 comments:

  1. Em chưa đọc kỹ nhưng đã cười gần chết vì cụm từ vô nghĩa rất chi là hài : "bất tuân dân sự" !!!
    Công nhận kiếm ăn bằng con đường chính trị cũng gian nan phết:)). Phải nghĩ nát óc thì mới ra được những từ vừa kêu choang choang vừa mơ hồ, vô nghĩa nghĩa như zị chứ...
    Nhưng hay nhất vẫn là kế hoạch "biểu tình tại gia":))

    ReplyDelete
  2. :)))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))) !!!
    Định tối sẽ đọc kỹ phần "tường trình.." nhưng tò mò quá nên đọc luôn. Giỏi ! Bịa hết sức tài ! Cực kỳ sinh động... Chắc mấy cái loa kiểu RFA tức nổ ruột đây...
    Cái ông "Tỳ Kheo" này chắc dám bị bỏ vạc dầu khi xuống địa ngục lắm...

    ReplyDelete
  3. Chờ đến 10/5 xem có ra văn bản rút lại Bất tuân dân sự hay không :D

    ReplyDelete
  4. em đọc 2 bài này và bài phỏng vấn HT TQĐ, cười vãi. thật không ai như ông hòa thượng này, to đầu mà dại, to... mà ngu!

    ReplyDelete