Showing posts with label trungquốc. Show all posts
Showing posts with label trungquốc. Show all posts

Saturday, July 28, 2012

Financial Times - Chinese nationalists eye Okinawa

Tàu bi giờ muốn đòi cả quần đảo Ryukyu của Nhật!

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

BEIJING — For many observers, rising friction between China and Japan over a group of remote and uninhabited islands in the East China Sea is worrying enough.

But if some influential Chinese nationalist commentators have their way, the spat over the Japanese-controlled Senkaku islands — which Beijing calls the Diaoyu — could widen into a dispute over a much more important archipelago.

In a fiery editorial this month, the Global Times newspaper urged Beijing to consider challenging Japan’s control over its southern prefecture of Okinawa, an island chain with a population of 1.4 million people that bristles with U.S. military bases.

“China should not be afraid of engaging with Japan in a mutual undermining of territorial integrity,” the Communist Party-run paper declared.

Maj. Gen. Jin Yinan, head of the strategy research institute at China’s National Defense University, went even further. He told state-run radio that limiting discussion to the Diaoyu was “too narrow,” saying Beijing should question ownership of the whole Ryukyu archipelago, which by some definitions extends beyond Okinawa.

While the Chinese government has offered no endorsement of such radical views, their open espousal by senior commentators is likely to be deeply unsettling both to Japan and other neighboring nations.

“Challenging Japan’s sovereignty over the Ryukyus would indeed be a break from the past,” says Taylor Fravel, a Chinese security expert at Massachusetts Institute of Technology, who contends that Beijing has tended to limit its territorial claims for the sake of clearly defined borders.

Chinese questioning of Japanese sovereignty over Okinawa is based on the prefecture’s roots in an independent state known as the Ryukyu Kingdom that won control of the archipelago in the 15th century. Ryukyu kings paid formal tribute to Chinese emperors, a practice allowing lucrative trade that continued even after the kingdom was conquered by a Japanese feudal domain in 1609. Okinawa only officially became part of Japan in 1879.

For some in China, this history is enough to render illegitimate Japanese rule over a strategically important archipelago seen as the biggest impediment to the expansion of Chinese naval power in the Pacific.

Tang Chunfeng, a former official at the Chinese Embassy in Tokyo, is one of those campaigning for China to rethink its acceptance of Japanese rule over Okinawa, saying past restraint has “done a lot of harm.”

“When I was in Japan, I didn’t even know that the Ryukyus were once ours,” says Tang, now a Japan specialist at a Commerce Ministry think tank.

But such arguments could be diplomatically incendiary.

“Once you start arguing that a tributary relationship at some point in history is the basis for a sovereignty claim in the 20th century, you start worrying a lot of people,” says June Teufel Dreyer, a China and Japan specialist at the University of Miami. “Many, many countries had tributary relationships with China.”

Some Chinese hawks stop short of saying Okinawa should be Chinese, suggesting it is enough to promote the idea that the archipelago should be independent from Japan. Such a gambit, they say, would make clear to Tokyo the cost of denying Chinese claims to the Diaoyu/Senkaku.

But Zhou Yongsheng, a professor at China Foreign Affairs University, warns against such tactics.

“Using the Ryukyu sovereignty issue to resolve the Diaoyu dispute would destroy the basis of China-Japan relations,” Zhou says. “If this was considered, it would basically be the prelude to military action.”

Nor can Beijing expect much enthusiasm for independence among Okinawans. While many in the prefecture are unhappy with Japanese government policies — and with the presence of U.S. troops — separatist sentiment is muted. A pro-independence candidate who ran for governor in 2006 received only 6,220 votes.

Chinese questioning of Japan’s sovereignty over Okinawa would also invite comparisons with Beijing’s policy of suppressing pro-independence movements among its much more restive Tibetan, Mongolian and Uighur populations.

Yasukatsu Matsushima, a professor at Ryukoku University in Kyoto, is a strong advocate of Okinawan independence who believes Tokyo’s rule over the islands is illegal, but he notes that at least in Japan such views can be openly expressed.

It would be “strange” if China supported self-determination for Okinawans but continued to deny it to its own minorities, Matsushima says.

“We have to consider the background” to any Chinese support for independence, he says. “We can’t allow Ryukyu independence to be used as a tool.”

http://www.washingtonpost.com/world/asia_pacific/influential-chinese-commentators-dispute-japans-claim-to-okinawa/2012/07/23/gJQAQPka4W_story.html

Friday, July 27, 2012

ST - Kishore Mahbubani: Is China Losing the Diplomatic Plot?

SINGAPORE - In 2016, China's share of the global economy will be larger than America's in purchasing-price-parity terms. This is an earth-shaking development; in 1980, when the United States accounted for 25% of world output, China's share of the global economy was only 2.2%. And yet, after 30 years of geopolitical competence, the Chinese seem to be on the verge of losing it just when they need it most.

Professor Kishore Mahbubani was ranked on Foreign Policy magazine's list of the world's top 100 thinkers. He believes China is losing the diplomatic plot at a time when it needs it most. -- ST PHOTO: DESMOND FOO

China's leaders would be naive and foolish to bank on their country's peaceful and quiet rise to global preeminence. At some point, America will awaken from its geopolitical slumber; there are already signs that it has opened one eye.

But China has begun to make serious mistakes. After Japan acceded to Chinese pressure and released a captured Chinese trawler in September 2010, China went overboard and demanded an apology from Japan, rattling the Japanese establishment.

Similarly, after North Korean shells killed innocent South Korean civilians in November 2010, China remained essentially silent. In a carefully calibrated response, South Korea sent its ambassador to attend the Nobel Peace Prize ceremony for the imprisoned Chinese human-rights activist Liu Xiaobo in December 2010.

China has also ruffled many Indian feathers by arbitrarily denying visas to senior officials. Chinese Premier Wen Jiabao subsequently calmed the waters in meetings with Indian Prime Minister Manmohan Singh, but such unnecessary provocations left a residue of mistrust in India.

But all of these mistakes pale in comparison with what China did to the Association of Southeast Asian Nations (Asean) in July. For the first time in 45 years, the Asean Ministerial Meeting (AMM) failed to agree to a joint communique, ostensibly because Asean's current chair, Cambodia, did not want the communique to refer to bilateral disputes in the South China Sea. But the whole world, including most Asean countries, perceived Cambodia's stance as the result of enormous Chinese pressure.

China's victory proved to be Pyrrhic. It won the battle of the comminique, but it may have lost 20 years of painstakingly accumulated goodwill, the result of efforts such as the Asean-China free-trade agreement, signed in November 2002. More importantly, China's previous leaders had calculated that a strong and unified Asean provided a valuable buffer against any possible US containment strategy. Now, by dividing Asean, China has provided America with its best possible geopolitical opportunity in the region. If Deng Xiaoping were alive, he would be deeply concerned.

It may be unfair to blame China's leaders for the Asean debacle. More likely than not, over-zealous junior officials pushed a hard line on the South China Sea, whereas no Chinese leader, if given the choice, would have opted to wreck the AMM Communique. But the fact that it happened reveals the scope of China's recent poor decision-making.

The 'nine-dotted line' that China has drawn over the South China Sea may prove to be nothing but a big geopolitical millstone around China's neck. It was unwise to attach the map in a note verbale responding to a joint submission by Vietnam and Malaysia to the United Nations Commission on the Limits of the Continental Shelf in May 2009. This was the first time that China had included the map in an official communication to the UN, and it caused great concern among some Asean members.

The geopolitical opportunity implied by inclusion of the map has not been lost on America, which is why the US, somewhat unusually, has made another effort to ratify the Law of the Sea Convention. Having tabled the nine-dotted line at the UN, China walked into a no-win situation, owing to the difficulty of defending the map under international law. Indeed, as the eminent historian Wang Gungwu has pointed out, the first maps to claim the South China Sea were Japanese, and were inherited by Nationalist China.

Domestically, too, the nine-dotted line may cause problems for the government by presenting critics with a useful weapon. Any hint of compromise will expose officials politically. In other words, a few rocks in the South China Sea have put China between a rock and a hard place.

There is no doubt that China will have to find a way to compromise over the nine-dotted line. In private, it has begun to do so. Even though the line covers the waters northeast of the Indonesian-owned Natuna Islands, the Chinese government has given Indonesia categorical assurances that China does not claim the Natuna Islands or their Exclusive Economic Zone.

These private assurances calmed relations with Indonesia. So why not make similar overtures to other Asean states?

The legacies of Deng and his predecessor, Mao Zedong, are very different. But the People's Republic's two most important leaders did agree in one area: both bent over backwards to make territorial concessions to resolve border disputes. This explains why China was so generous to Russia, for example, in its border settlements.

Mao and Deng could do this because both provided China with strong leadership. The challenge for the world now is that China has become politically pluralistic: no leader is strong enough to make wise unilateral concessions.

Nothing will happen in China until the leadership transition is completed in November. The new administration of Xi Jinping and Li Keqiang will need some time to settle in. But America is waking up. So, too, will the rest of the world in 2016. The big question then will be: Is China as geopolitically competent as number one as it was when it was number two?

Kishore Mahbubani is Dean of the Lee Kuan Yew School of Public Policy at the National University of Singapore and author of the forthcoming book The Great Convergence: Asia, the West, and the Logic of One World.

http://www.straitstimes.com/Project_Syndicate/Story/STIStory_826715.html

Sunday, July 22, 2012

RT - US missile shield to encircle Chinese economic tiger



Published: 22 July, 2012, 17:03

American plans to develop a missile shield in Asia have alarmed Beijing. With 250 million Chinese officially considered poor, spending billions to challenge the US military could sink China’s economy without firing a single shot.

The Chinese military has voiced concern that the US missile shield plans to destabilize the military balance on the continent.

In March the Pentagon revealed plans to deploy elements of its global antiballistic missile defense system in Asia and the Middle East. Such a shield would include deployable ship-based interceptors and land-based missile interceptors located in the United States’ western territories. 

To maintain a credible deterrence, China might have to modernize its nuclear arsenal to correspond properly to the realities of modern warfare. 

"It undermines strategic stability," acknowledged Major General Zhu Chenghu of China's National Defense University. The General first became internationally known in 2005 when he declared that China might use nuclear weapons if the US intervened militarily in a Chinese conflict with Taiwan.

Now the General says that “Beijing will have to improve its capabilities of survival, penetration … otherwise it is very difficult for us to maintain the credibility of nuclear deterrence."

The US Department of Defense estimates China’s nuclear arsenal in about 130-195 deployed nuclear-capable ballistic missiles. The scattered estimate shows that American intelligence data on China’s nuclear arsenal is far from exact. The Chinese military has not specified so far what exact modernizations its nuclear arsenal is expected to undergo to successfully counter America’s future nuclear shield in the region.

Does China have enough clout to defy America?

Though China is considered the world’s second largest economy, its financial capability to cope with American economical might is far from certain. 

In some ways, modern day China resembles the Soviet Union. Just like in the last days of the USSR, billions from the country’s budget are being spent on military needs. And despite apparent economic prosperity, the gap between the rich and the poor is astonishing.

In the last year alone, the number of poor in China has hit a quarter of a billion. But instead of addressing daunting poverty issues, Beijing has had to buy new weaponry and invest billions into producing its own.

China’s (arms budget) is now second largest in the world at $106 billion,” international journalist Dr. Conn Hallinan explained to RT. “This is an enormous expenditure of wealth at a time when diverting that could make a real impact on poverty. And it also happens at a time when there’s an economic slowdown that is happening in Asia,” he recalled.

The same applies to India, which last year was the world’s leading weapon importer, including an eye-watering $20 billion worth of French fighter jets.

This is why Washington’s return-to-Asia policy – from selling weapons to holding joint war games in the region – is deeply troubling Asian countries, especially China.

Renato Reyes, a political activist who heads the Bayan Coalition in Manila, Philippines, told RT that “the US wants full spectrum dominance in the region. It wants to project its military power to everyone concerned, especially China. The US may not be headed for a direct military confrontation with China at the moment, but the US wants to contain China, wants to encircle China and keep its subservient to US dictates.

This situation has drawn historic parallels with the Cold War. Many experts are still sure that the huge arms race in the 1960s between the United States and the USSR was Washington’s tactic to sabotage the Soviet economy.

When it became more of an economic race, it continued an armed race that weakened the economy of the Soviet Union. It is a stupid game and it has been going on ever since the 1950's, unfortunately, and Russians were the victims and I think China will to some extent be the victim too,” former Australian diplomat Gregory Clark argues. 

It remains to be seen if the Asian giants China and India can continue growing their military muscle without risking political and social instability in the process.

Tuesday, May 31, 2011

Aleksandr Samsonov - Thế giới Anglo-Saxon hợp lực triệt hạ Trung Quốc

Trong bài dưới đây, tác giả so sánh TQ hiện nay với nước Đức phát xít.  Sự so sánh này rất đúng ngay chỗ 'tính dễ bị tổn thương' và không đúng ngay chỗ tính toán rằng TQ dễ bị sụp đổ như nước Đức phát xít.

Nước Đức phát xít 'dễ bị tổn thương' ngay chỗ người Đức cảm thấy họ chả thua kém gì Anh, Pháp nếu không muốn nói là có nhiều mặt vượt trội hơn nhưng lại là con trâu chậm uống nước đục.  Bao nhiêu chỗ béo bở nhất trên thế giới đều bị Anh, Pháp lúc bấy giờ chiếm hết.  Người Đức cảm thấy bị tổn thương ở chỗ đó và đã đi quá đà trong việc muốn chứng minh với các nước thực dân đế quốc đi trước và thế giới rằng họ mới là 'dân tộc thượng đẳng' đáng được ăn trên ngồi chốc.

Người TQ có 'tính dễ bị tổn thương' ở chỗ họ (ít nhất là giới lãnh đạo và một phần người TQ khác) cũng nghĩ mình là một dân tộc thượng đẳng có nền văn minh cổ xưa không gián đoạn duy nhất trên thế giới.  Do đó họ cứ tiếp tục mang nặng mối hận trong lòng về thời TK 19 và nửa đầu 20 khi họ bị phương tây và Nhật cấu xé.  Họ vẫn mạng nặng mối hận người Nhật từng gọi họ là 'đông Á bệnh phu'.  Càng hận nên họ càng muốn rửa nhục!

Nhưng cách rửa nhục có khác là Đức dám tấn công Anh Pháp là những nước thực dân đế quốc đầu sỏ trong khi TQ ngày nay lại lựa những em hạng lông, hạng ruồi để tỉ thí chứng minh sức mạnh và sự vượt trội của mình!

Tác giả cho rằng khi TQ không đáp ứng nổi nhu cầu năng lượng để tiếp tục phát triển nhanh và nền kinh tế khựng lại thì sẽ dễ đi vào khủng hoảng.  Mèo thì nghĩ rằng thị trường nội địa TQ quá lớn với 1.3 tỉ người (bằng cả cái thế giới ngày xưa í chứ) và họ sản xuất được tất cả mọi thứ như vậy thì khó có thể gục ngã dễ dàng như Đức đươc.  Nước Đức đúng ra cũng đâu có gục ngã dễ dàng phải không bạn?

Mời các bạn thưởng thức:

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lấy từ Vietnamdefence.com

Trung Quốc rất giống với đế quốc Đức thời Đệ nhị và Đệ tam đế chế - kinh tế và sức mạnh quân sự cất cánh nhanh chóng, đi kèm đồng thời với tính dễ bị tổn thương. Kẻ thù tiềm tàng của Bắc Kinh là những quốc gia Anglo-Saxon - họ đã thiết lập xung quanh Trung Quốc một vành đai bao vây thật sự.

“Vòng vây” đối với Trung Quốc

- Từ hướng Tây, một “lò lửa” bất ổn được tạo ra - đó là sự hỗn loạn ở Afghanistan mà nay đang lan sang cả Pakistan. Giáp giới với vùng này là những khu vực bất ổn nhất của Trung Quốc là khu tự trị Tân Cương-Duy Ngô Nhĩ của người Hồi giáo và Tây Tạng.

Ở Kirgyzya cũng không bình yên, mới chỉ trong năm 2010 đã xảy ra một cuộc cách mạng và cuộc tàn sát giữa người Uzbek và người Kirgiz.

Với Ấn Độ, Trung Quốc có những tranh chấp biên giới, từng 2 lần leo thang thành những cuộc chiến tranh cục bộ, ngoài ra Delhi còn là kẻ thù của Islamabad, đồng minh của Bắc Kinh. Cả hai nước đang tăng cường lực lượng quân sự và hạ tầng ở biên giới.

Tình hình ở biên giới phía Tây của Trung Quốc còn thêm phần tồi tệ do sự hiện diện của các lực lượng tiến công của NATO và Mỹ ở Afghanistan, và Washington rõ ràng chẳng định rời khỏi đây.

- Biên giới phía Bắc Trung Quốc hiện thời là yên bình nhất. Trung Quốc thực hiện thành công quá trình bành trướng kinh tế ở Kazakhstan, Mông Cổ và Liên bang Nga. Giới tinh hoa chính trị của các nước này dù có lo ngại sự gia tăng sức mạnh của Trung Quốc, nhưng lại không muốn cắt đứt sự quan hệ hợp tác kinh tế cùng có lợi. Trung Quốc là thị trường lớn nhất đối với nguyên liệu từ các nước này - Con rồng vàng đang nuốt một số lượng lớn gỗ, nguồn năng lượng, kim loại...
 
Khối Anglo-Saxon cũng chẳng phản đối những chuyện làm phức tạp tình hình ở phía Bắc Trung Quốc - một cuộc cách mạng ở Kazakhstan, Liên bang Nga sẽ rất có lợi cho họ. Ngoài ra, họ còn muốn biến Moskva thành “sức mạnh xung kích” chống Trung Quốc, giống như chống Đức trong Thế chiến I và Thế chiến II.

Bắc Kinh hiểu rất rõ rằng, người ta muốn biến Moskva thành kẻ thù của họ, hơn nữa họ cũng không muốn đối đầu với Nga vì chẳng cần chiến tranh họ vẫn đang nhật được tất cả những nguồn tài nguyên từ Nga, cộng thêm là họ trút bỏ được một phần dân số “thừa”. Trung Quốc cần một “hậu phương” bình yên.

- Biên giới phía Đông: Nhật Bản, Hàn Quốc là những đồng minh quân sự của Mỹ, ở đó bố trí những căn cứ quân sự lớn của quân đội Mỹ. 

Ngoài ra, người Anglo-Saxon đang nỗ lực thổi bùng chiến tranh trên bán đảo Triều Tiên giữa Hàn Quốc và CHDCND Triều Tiên (Bắc Triều Tiên là đồng minh của Trung Quốc), điều sẽ gây khó khăn rất lớn cho vị thế của Trung Quốc. Thậm chí, họ có thể bị lôi cuốn vào cuộc chiến và chiếm đóng phía Bắc bán đảo Triều Tiên để ngăn Bình Nhưỡng sử dụng vũ khí hạt nhân ở ngay sát biên giới của họ.

Xung đột Nhật-Nga do quần đảo Kurils có khả năng nhỏ biến thành cuộc chiến tranh, điều cũng làm Washington vui mừng, nhưng sẽ không có lợi cho Trung Quốc, quốc gia đang cần sự bình yên ở miền Đông của Liên bang Nga, nơi cung cấp các nguồn tài nguyên. 

Với Nhật, Trung Quốc cũng có tranh chấp lãnh thổ xung quanh quần đảo Senkaky (Trung Quốc gọi là Điếu Ngư) mà Nhật Bản chiếm từ tay Trung Quốc năm 1895.

Vấn đề Đài Loan - Trung Quốc hoàn toàn có cơ sở để coi Đài Loan là đất của Trung Quốc, và muốn tái thống nhất lãnh thổ Trung Quốc. Nhưng Đài Bắc là đồng minh quân sự của Mỹ và Nhật Bản, nên Trung Quốc hiện chưa thể giải quyết vấn đề bằng con đường quân sự. Giới tinh hoa Đài Loan là kẻ thù từ lâu của Bắc Kinh.

Việt Nam là địch thủ lâu đời của Trung Quốc mà họ từng giao chiến nhiều lần. Hiện nay, giới tinh hoa Việt Nam, sau khi mất đi đồng minh Liên Xô, đang xây dựng liên minh chiến lược với Ấn Độ. Hải quân Ấn Độ và Việt Nam từ năm 2000 tiến hành tập trân chung thường niên ở Biển Đông. Với sự giúp đỡ của Ấn Độ, Việt Nam đã khởi động chương trình hạt nhân. 

Vì mục đích thực tế, người Việt Nam đã quên đi thù hận cũ để tìm kiếm liên minh với Mỹ, thậm chí đề nghị Mỹ hay các lực lượng quốc tế sử dụng căn cứ Cam Ranh, căn cứ cũ của Hải quân Liên Xô/Nga. Ngoài ra, Việt Nam cũng có tranh chấp lãnh thổ liên quan đến chủ quyền các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, dính líu đến tranh chấp lãnh thổ này không chỉ có Việt Nam và Trung Quốc mà cả Đài Loan, Philippines, Malaysia, Indonesia, Brunei.

Nghĩa là ở phía Đông, Trung Quốc hầu như không có bạn bè tin cậy, còn kẻ thù thì lùa đi không hết. Thậm chí, đồng minh của Bắc Kinh là CHDCND Triều Tiên cũng gây khó khăn cho Trung Quốc, vì Trung Quốc không cần một cuộc chiến trên bán đảo Triều Tiên. 

Washington đã thiết lập cả một mặt trận ở phía Đông Trung Quốc - gồm Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan và Việt Nam - hơn nữa tất cả các cường quốc này đều đang tiến hành một cuộc chạy đua vũ trang thực sự.

- Biên giới phía Nam cũng có thể đem đến cho Bắc Kinh cả đống vấn đề. Từ giữa thế kỷ XX, không hề có ổn định ở Myanmar, các bộ lạc thượng võ của người Karen đã lập ra ở phía Đông nước này “quốc gia” của mình (không được chính phủ trung ương Myanmar và cộng đồng thế giới công nhận), ở biên giới phía Bắc (với Trung Quốc) thêm 2 bộ tộc nữa là Shan và Kachin cũng đã lập ra các “quốc gia” của mình. Hiện nay, đang có sự trung lập giữa các “quốc gia” tự phong này và chính phủ trung ương, nhưng nếu khôn khéo kích động (Người Anglo-Saxon là bậc thầy có tiếng trong việc này với nhiều thế kỷ kinh nghiệm) có thể gây ra một đám cháy “ngon lành”.

Đang có nguy cơ nổ ra cuộc chiến tranh lớn giữa Thái Lan và Campuchia, mới trong tháng 2.2011, đã xảy ra đụng độ vũ trang vì tổ hợp đền thờ Preah Vihear. Ngoài ra, ở tỉnh miền Nam Thái Lan Pattani cũng tồn tại nguy cơ ly khai Hồi giáo và chiến tranh du kích. Mà vùng này nằm ngay sát eo biển Malacca, nơi có tới 70% lượng hàng nhập khẩu của Trung Quốc đi qua.

Indonesia, quần đảo gồm khoảng 17.000 hòn đảo, hàng chục dân tộc, nhưng toàn bộ quyền lực nắm trong tay “đảng Java” cũng ó nguy cơ mất ổn định. Indonesia có nguy cơ tan vỡ: ở tỉnh Aceh, Phong trào Tự do cho Aceh đòi hỏi chính quyền trung ương để lại cho tỉnh này 95% nguồn thu từ khai thác dầu lửa và khí đốt (hiện họ để lại 70%) hay là nền độc lập; các phần tử ly khai ở Tây Papua đòi sự độc lập lớn hơn - đi qua hải phận Indonesia là cả eo biển Malacca và tuyến đường biển từ Australia (than, quặng sắt) sang Trung Quốc. 

Vì thế, Indonesia có nguy cơ phân rã thành hàng chục “quốc gia” nữa với cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn mà nó sẽ làm tê liệt giao thông đường biển tại khu vực có tầm quan trọng chiến lược đối với Trung Quốc này.

Nguy cơ của chủ nghĩa cực đoan Hồi giáo đụng chạm không chỉ Thái Lan, Indonesia, mà cả Malaysia (hận thù dân tộc giữa người Hoa và người Malay ở Malaysia cũng làm tình hình trầm trọng thêm), Philippines. Thậm chí còn có cả kịch bản thành lập một “Tân Khaliphat Hồi giáo” trên lãnh thổ Indonesia, Malaysia, Brunei, Singapore, miền Nam Philippines, Thái Lan và Myanmar.

Tất cả những điều đó đang tạo ra mối đe dọa đối với Trung Quốc từ các đường biên giới phía Nam, tạo ra nguy cơ xung đột giữa Trung Quốc và thế giới Hồi giáo. 

Xung đột của Trung Quốc với thế giới Hồi giáo sẽ buộc Trung Quốc phải chiến đấu trên cả 2 mặt trận phía Tây và phía Nam.

Australia cũng là chư hầu trung thành của London và Washington.

Sự tương đồng tình thế của đế quốc Đức và Trung Quốc 

Trung Quốc, giống như nước Đức, bị bao vây và buộc phải chuẩn bị cho chiến tranh trên mấy mặt trận.

Từ hướng biển, hải quân của Trung Quốc, cũng như của đế chế Đức, có thể bị phong tỏa. Nếu như hạm đội đế chế Đức đã bị phong tỏa ở biển Baltic và biển Bắc, thì hạm đội Trung Quốc bị hạn chế ở “phòng tuyến thứ nhất” của Washington: Hàn Quốc - quần đảo Nhật Bản - Đài Loan - Philippines - Việt Nam.

Trung Quốc ngày càng phụ thuộc nhiều hơn vào nguồn cung nguyên liệu và lương thực giống như đế chế Đức. Trung Quốc nhập gần 1/2 nhu cầu dầu mỏ, là nước đứng thứ 4 trên thế giới về khối lượng lương thực nhập khẩu - người Trung Quốc nay không còn hài lòng chỉ với một bát cơm và một cốc nước nữa, họ đang chuyển sang ăn uống thịt, sữa. Trung Quốc đang nhập khoảng 20% lương thực và nhập khẩu đang tăng nhanh, sau vài năm nữa, họ sẽ nhập 1/3 lương thực.

Trung Quốc cũng phụ thuộc vào nhập khẩu quặng sắt, kim loại màu và gỗ. Nếu cắt đứt các kênh cung cấp lương thực và nguồn năng lượng, người Trung Quốc sẽ phải quay về với chế độ khẩu phần chết đói, điện năng sẽ chỉ có cho các xí nghiệp chiến lược và quân đội, người Trung Quốc bình thường sẽ phải quên đi điện chiếu sáng. Điều đó sẽ gây ra sự bùng nổ xã hội: cả đống những vấn đề xã hội chưa được giải quyết là mối đe dọa nữa đối với Trung Quốc.

Một điểm yếu chiến lược nữa là mối đe dọa đối với các tuyến đường biển. Washington có thể khóa chặt eo biển Malacca cực kỳ trọng yếu và con đường đi qua hải phận Indonesia sang Australia (lương thực, quặng sắt, than), bằng cách “làm nổ tung” từ bên trong Indonesia, Malaysia, Thái Lan, còn nếu như xung đột chuyển lên giai đoạn đối đầu trực tiếp thì bằng Hải quân Mỹ. Cũng có thể “tạo ra” vấn đề hải tặc “Indonesia”.

Sự phụ thuộc về kỹ thuật của Trung Quốc vào phương Tây và Nga - Bắc Kinh đang có những nỗ lực to lớn để xây dựng nền khoa học cơ bản của họ không phụ thuộc vào những vay mượn từ bên ngoài. Người Trung Quốc vẫn còn xa mới là “thiên tài hoang tưởng”, hiện thời họ chỉ học được cách làm nhái, chẳng hạn máy bay Nga nhưng với chất lượng rất tồi tệ.

Lập trường của Moskva

Nga không được trở thành “đồ chơi” của phương  Tây khi mà họ đang mong biến người Nga thành “bia thịt” trong cuộc chiến tranh với Trung Quốc và thế giới Hồi giáo. Nga cần phải tiến hành Trò chơi của riêng mình.

Trung Quốc có lợi cho Nga với tư cách một quốc gia toàn vẹn và một đối tác kinh tế-thương mại, Bắc Kinh phải thấy ở Nga một “hậu phương” vững chắc. Nga có thể hỗ trợ Trung Quốc trong việc giải quyết vấn đề Đài Loan. 

Không được nghĩ rằng, Bắc Kinh không manh tâm toan tính chiến lược đánh chiếm vùng Viễn Đông và Siberia của Nga một khi xảy ra tình hình bất ổn ở Nga hoặc khi cần cho sự sống còn của họ. Bởi vậy, cần phải duy trì quân đội  Nga ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu để đẩy lùi cuộc tiến công của con rồng “đang giãy chết”. Nhưng chủ yếu là không tạo ra cho Bắc Kinh ấn tượng là Nga (và phía Băcs) là mặt trận chính của cuộc chiến tranh tương lai.

Về phương diện dự án toàn cầu hóa của Nga, một cuộc xung đột giữa Trung Quốc và phe Anglo-Saxon là có lợi cho Nga: đối với phương Tây, cần giữ thế trung lập; còn đối với Trung Quốc, cần giữ thế trung lập hữu hảo: vẫn cung cấp nguyên liệu, lương thực, và nếu cần thì bán cả vũ khí.

Thursday, September 30, 2010

Ô Nhiễm ở Trung Quốc - Mặt Trái của Sự 'Phát Triển'

Những ảnh chụp của nhiếp ảnh gia Lu Guang về ô nhiễm môi trường ở Trung Quốc.  Đây là một phần bí mật làm giàu của Trung Quốc.  Đằng sau tiền của là sự hủy hoại môi trường thật khủng khiếp.  Muốn biết tại sao hàng hóa Trung Quốc có nhiều chất độc, xin mời xem.  Trong muôn vàn thảm kịch đời người vì ham muốn vật chất mà con người trở thành máu lạnh, chúng ta vẫn thấy có tình người.  Nhưng lạ thay những người nghèo khổ nhất lại là những người giàu tình thương nhất!

1. "Ở nơi giáp ranh của tỉnh Ningxia và Nội Mông, tôi thấy một ống khói cao phun khói vàng đậm che khuất bầu trời xanh, nhiều mảng cỏ lớn của thảo nguyên đã trở thành những bãi rãc công nghiệp; mùi hôi không chịu được làm người ta muốn ho; chất thải công nghiệp cũng ùn lên và chảy hòa vào dòng sông Hoàng Hà."

“At the junction of Ningxia province and Inner Mongolia province, I saw a tall chimney puffing out golden smoke covering the blue sky, large tracts of the grassland have become industrial waste dumps; unbearable foul smell made people want to cough; Surging industrial sewage flowed into the Yellow River…”

- Lu Guang

20091020-lu-guang-01






2. Chất thải hóa học từ Khu Công Nghiệp Hóa Chất Jiangsu Taixing được đổ ngay bờ sông Dương Tử.  15 tháng 5, 2009

Chemical waste from Jiangsu Taixing Chemical Industrial District (江苏泰兴化工园区) dumped on top of the Yangtze River bank. May 15, 2009

20091020-lu-guang-02






3. Fan Jai Zhuang ở Thành Phố Anyang, tỉnh Hà Nam, chỉ có một bức tường ngăn cách ngôi làng này với những lò luyện thép.  Những ngôi làng này sống trong môi trường ô nhiễm nặng và phải hứng mưa bụi sắt mỗi ngày.  24 tháng 3, 2008

Fan Jai Zhuang in Anyang City, Henan province, (河南安阳市范家庄) there is only one wall separating this village from the steelmaking furnaces. The villagers live in this heavily polluted environment where the village is under the iron rain every day. March 24, 2008

20091020-lu-guang-03






4. Nước thải công nghiệp ở Khu Công Nghiệp Zhejiang Xiaoshan mà cuối cùng sẽ chảy vào sông Qiantang.  24 tháng 4, 2009

Industrial sewage of Zhejiang Xiaoshan Industrial District (浙江萧山化工园区) eventually flowed into Qiantang River. April 24, 2009

20091020-lu-guang-04







5. Xưởng sắt thép Anyang ở Hà Nam.  Nước thải chảy vào sông Anyang. 25 tháng 3, 2008

Henan Anyang iron and steel plant’s (河南安阳钢铁厂) sewage flowed into Anyang River. March 25, 2008

20091020-lu-guang-05






6. Guiyu, Quảng Đông, nhiều sông và hồ chứa nước đã bị làm bẩn, người này đang rửa đồ bằng nước của một cái ao đã bị ô nhiễm nặng.  25 tháng 11, 2005

Guiyu, Guangdong province, (广东省贵屿镇) rivers and reservoirs have been contaminated, the villager is washing in a seriously polluted pond. November 25, 2005

20091020-lu-guang-06






7. Khu Công Nghiệp Shizuishan ở Tỉnh Ningxia, những ống khói cao phun ra bụi và khói.  Người địa phương đã dùng những biện pháp ngăn chống bụi rơi từ trên trời xuống khi đi ra ngoài.  22 tháng 4, 2006

Shizuishan Industrial district in Ningxia province (宁夏石嘴山湖滨工业园区), the tall chimneys spitted out smoke and dust. Residents took preventive measure for the falling dust from the sky when going outside. April 22, 2006

20091020-lu-guang-07






8. Dọc bờ biển Hoàng Hải, có vô số những ống cống chôn dưới bãi biển và còn nối dài ra chỗ biển sâu.  28 tháng 4, 2008

In the Yellow Sea coastline, countless sewage pipes buried in the beach and even extending into the deep sea. April 28, 2008

20091020-lu-guang-08







9. Ở Ma'anshan, tỉnh An Huy, dọc sông Dương Tử có nhiều nhà máy lựa sắt và chế biến nhựa.  Chất thải được đổ tháo vào sông Dương Tử với những khối lượng lớn.  18 tháng 6, 2009

In Ma’anshan, Anhui province (安徽马鞍山), along the Yangtze River there are many small-scaled Iron selection factories and plastic processing plants. Large amounts of sewage discharged into the Yangtze River June 18, 2009

20091020-lu-guang-09







10. Hai con "rồng đen" bay lên từ Nhà Máy Điện Lasengmiao ở Nội Mông che phủ những ngôi làng lân cận.  26 tháng 7, 2005

In Inner Mongolia there were 2 “black dragons” from the Lasengmiao Power Plant (内蒙古拉僧庙发电厂) covering the nearby villages. July 26, 2005

20091020-lu-guang-10








11. Cơ sở xử lý chất thải Flourine Chemical Industry ở thành phố Changshu ,Tỉnh Jiangsu có nhiệm vụ thu thập và xử lý chất thải công nghiệp.  Nhưng trên thực tế, họ chỉ cho chất thải chạy thẳng ra sông Dương Tử bằng một ống cống dài 1500 mét.  11 tháng 6, 2009

Jiangsu province Changshu City Fluorine Chemical industry land sewage treatment plant (江苏省常熟市氟化学工业园污水处理厂) was responsible for collection and processing of the industrial sewage. However they did not, the sewage pipe was extended 1500 meters under the Yangtze River and releasing the sewage there. 2009 June 11

20091020-lu-guang-11







12. Đất sông Dương Tử, bị ô nhiễm bởi Khu Công Nghiệp Hóa Chất Ma'ashan, tỉnh An Huy. 26 tháng 6, 2009

Soil by Yangtze River, was polluted by Anhui Province Ma’anshan Chemical Industrial District (安徽省马鞍山化工园区). June 26, 2009

20091020-lu-guang-12







13. Một khối lượng lớn nước thải chảy vào sông Hoàng Hà mỗi ngày từ Khu Công Nghiệp Lasengmiao, Nội Mông.  26 tháng 7, 2005

Large amount of the industrial wastewater flowed to Yellow River from Inner Mongolia Lasengmiao Industrial District (内蒙古拉僧庙工业园区) every day. July 26, 2005

20091020-lu-guang-13








14. Một khối lượng lớn nước thải hóa học được đổ vào sông Dương Tử mỗi ngày từ nhà máy Zhenjiang Titanium.   Khoảng chưa đầy một cây số về phía hạ lưu là nơi lấy nước cho tiêu dùng của sở cấp nước Thành Phố Danyang.  10 tháng 6, 2009

A large amount of the chemical wastewater discharged into Yangtze River from Zhenjiang Titanium mill (镇江市钛粉厂) every day. Less than 1,000 meters away downstream is where the water department of Danyang City gets its water from. June 10, 2009

20091020-lu-guang-14







15. Nước thải đổ vào sông Dương Tử từ cơ sở xử lý chất thải của Khu Công Nghiệp Hóa Chất Thành Phố Haimen, tỉnh Jiangsu.  5 tháng 6, 2009

In Haimen city, Jiangsu province Chemical Industrial District sewage treatment Plant (江苏省海门市化工园区污水处理厂) discharged wastewater into Yangtze River. June 5, 2009

20091020-lu-guang-15







16. Nhà máy sắt thép Shexian Tianjin, Tỉnh Hà Bắc là một công ty gây ô nhiễm nặng.  Nhưng công ty này tiếp tục tăng trưởng về qui mô, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của cư dân.  18 tháng 3, 2008

Hebei Province Shexian Tianjin Iron and steel plant (河北省涉县天津钢铁厂) is a heavily polluting company. Company scale is still growing, seriously affecting the lives of local residents. March 18, 2008

20091020-lu-guang-16






17. Trấn Longmen ở Thành Phố Hanchen, Tỉnh Shaanxi có một công trình công nghiệp qui mô lớn.  Môi trường bi ô nhiễm nghiêm trọng ở đó.  8 tháng 4, 2008

Longmen town in Hanchen city, Shaanxi Province (陕西省韩城市龙门镇) has large-scaled industrial development. Environment is very seriously polluted there. April 8, 2008

20091020-lu-guang-17







18. Ở Tỉnh Jiangsu, có hơn 100 cơ sở hóa chất ở khu công nghiệp ven biển.  Một số cơ sở trong số đó  đổ chất thải ngay vào biển; phần chất thải bị ô nhiễm nặng được chứa trong năm "Hồ Chứa Chất Thải Tạm Thời".  Vào hai lần thủy triều lên cao nhất trong mỗi tháng, chất thải đó được đổ vào biển hòa với thủy triều.  20 tháng 6, 2008

There are over 100 chemical plants in Jiangsu province coastal industry district. (江苏滨海头罾沿海化工园区) Some of them discharge wastewater into the ocean; some heavily contaminated sewage is stored in 5 “Sewage Temporary Pools”. During the 2 high tides in every month, the sewage then gets discharged into the ocean with the tides. June 20, 2008

20091020-lu-guang-18







19. Khu Công Nghiệp Hóa Chất Cihu, Tỉnh An Huy, xây dựng một đường ống ngầm để thải hóa chất vào sông Dương Tử.  Nước thải có khi màu đen, xám, đỏ đậm, hoặc vàng, nước thải từ những nhà máy hóa học khác nhau có màu khác nhau.  18 tháng 6, 2009

Anhui Province Cihu Chemical Industry District (安徽省慈湖化工园区) built a underground pipe to discharge wastewater into the Yangtze River. The wastewater sometimes is black, gray, dark red, or yellow, wastewater from different chemical factories has different colors. June 18, 2009

20091020-lu-guang-20








20. Tỉnh Sơn Tây là nơi bị ô nhiễm nặng nhất Trung Quốc.  Đó cũng là nơi có tỉ lệ dị tật bẩm sinh cao nhất.  Người nông dân tốt bụng này đã nhận nuôi 17 đứa trẻ bị dị tật.

"Ở vài nơi ở Trung Quốc cuộc sống của người dân bị đe dọa vì ô nhiễm môi trường.  Cư dân phải chịu đựng nhiều thứ bệnh khó hiểu, như làng ung thư, số lượng trẻ dị tật tăng, những thứ này là hậu quả của việc hy sinh môi trường để đạt được lợi lộc tiền bạc một cách mù quáng."

- Lu Guang

Shanxi Province is the most polluted areas of China. It is also the province with the highest rate of birth defects. This loving farmer couple adopted 17 disabled children. April 15, 2009

“In Some areas of China people’s lives were threatened because of the environmental pollution. Residents suffering from all kinds of obscured diseases, the cancer villages, increase of deformed babies, these were the results of sacrificing environment and blindly seeking economical gain.”

- Lu Guang

20091020-lu-guang-21





21. Người chăn gia súc này không thể chịu nổi mùi hôi của Hoàng Hà.  23 tháng 4, 2006

Elder shepherd by the Yellow River cannot stand the smell. April 23, 2006

20091020-lu-guang-22





22. Em trai 15 tuổi từ Tianshui, Tỉnh Gansu, nghỉ học từ lớp 2 để theo cha mẹ đến Khu Công Nghiệp Heilonggui.  Em kiếm được 16 yuan một ngày.  8 tháng 4, 2005

15-year-old boy from Tianshui, Gansu Province (甘肃天水), dropped out of the school after 2nd grade, followed his parents to Heilonggui (黑龙贵) Industrial District. He earns 16 yuan a day. April 8, 2005

20091020-lu-guang-23





23. Khu Công Nghiệp Heilonggui, Nội Mông.  Hai vợ chồng vừa đi làm về từ lò nấu thạch cao.  22 tháng 3, 2007

Inner Mongolia province Heilonggui (黑龙贵) Industrial District, the couple who worked at the Plaster Kiln and just got home. March 22, 2007

20091020-lu-guang-24





24. Dân từ làng Kang ở Thành Phố Linfen, Tỉnh Sơn Tây, vì dùng nước ô nhiễm bởi chất thải công nghiệp lâu ngày, nên có 50 người bị ung thư và nghẽn mạch.  Ông Wang Baosheng bị bệnh từ 2003, ông bị nổi u đầy người nên không thể nằm xuống giường mà phải ngồi úp mặt xuống bên giường ngủ mỗi ngày.  10 tháng 7, 2005

Villagers from Kang village in Linfen City, Shanxi Province (山西省临汾市下康村) due to long-term consumption of the polluted water contaminated by industrial waste, there were 50 people who have cancer and cerebral thrombosis. 64-year-old Wang Baosheng got ill since 2003, he has fester all over his body so he cannot go to bed and lying face down on the edge of the bed each day. July 10, 2005

20091020-lu-guang-25





25. Do hít nhiều bụi vào phổi, người ta bị bệnh chỉ sau một hai năm.  Phần lớn những công nhân nhập cư này đến từ những vùng nghèo khổ.  10 tháng 4, năm 2005

Breathing in large amount of dust into the lungs, people gets sick after working there for 1-2 years. Most of these migrant workers come from area of poverty. April 10, 2005

20091020-lu-guang-26





26. Làng Zhangqiao bên sông Hong ở Thành Phố Wugang, Tỉnh Hà Nam.  Bà Sun Xiaojun không thể cử động bàn chân và bàn tay từ bốn năm trước.  Nhiều lần được chữa trị ở bênh viện nhưng không có kết quả.  7 tháng 4, 2009

Zhangqiao village by the Hong River in Wugang City, Henan Province (河南省舞钢市洪河边的张桥村), a 45-year-old woman Sun Xiaojun (孙晓军) could not move her feet and hands since 4 years ago. The numerous hospital treatments were not effective. April 7, 2009

20091020-lu-guang-27


 



27. Làng Zhaozhuang bên sông Hong, Thành Phố Wugang, Tỉnh Hà Nam, ông Zhao Bingkun, 66 tuổi, bị ung thư thực quản từ 2004.  Sau cuộc giải phẫu thừ hai, chi phí chữa trị đã vượt quá 200.000 yuan.  Tình trạng của ông ta là ở thời kỳ cuối.  Ông ta bị sốt mỗi ngày, và chỉ chờ chết.  7 tháng 4, 2009

Zhaozhuang village by the Hong River in Wugang City, Henan province (河南省舞钢市洪河边的赵庄村), 66-year-old Zhao Bingkun suffering from esophageal cancer since 2004, after the second surgery, treatment cost already have reached over 200,000 yuan. His condition is in late stage, he is having fever everyday, waiting for death. April 7, 2009

20091020-lu-guang-28






28. Thành Phố Linfen, Tỉnh Sơn Tây là một nơi bị ô nhiễm nghiêm trọng.  Nông dân làm việc ngoài đồng trong hai giờ thì trên người sẽ bị phủ một lớp bụi than.  24 tháng 9, 2007

Linfen City in Shanxi province (山西临汾市) is seriously polluted area. Farmers after working in the cotton fields for 2 hours are filled with coal ashes. September 24 2007

20091020-lu-guang-30


 



29. Công nhân xưởng muối ở Lianyungang, Tỉnh Jiangsu giận dữ nói rằng, "khi gió thổi về phía chúng tôi, mùi hôi từ những nhà máy hóa chất làm chúng tôi không chịu nổi.  Buổi tối càng có nhiều hơi độc hơn nữa.  19 tháng 7, 2008

Salt factory worker in Lianyungang, Jiangsu province (江苏连云港) said angrily, “when the wind blowing towards our side, the foul smell from the chemical factories is unbearable. There is even more poison gas at night.” July 19, 2008

20091020-lu-guang-31






30. Người dân ở Fanjiazhuang đã sẵn sàng nộp khiếu nại với dấu chỉ tay đòi bồi thường thiệt hại vì ô nhiễm.  19 tháng 3, 2008

People form Fanjiazhuang (范家庄) are ready to submit a complain filled with their fingerprints, to seek compensation for pollution damages. March 19, 2008

20091020-lu-guang-32





31. Có nhiều nhà trẻ từ thiện ở Sơn Tây để giúp đỡ trẻ bị bỏ rơi bởi cha mẹ chúng.  14 tháng 4, 2009

In Shanxi Province there are a lot of charitable nursing homes, to help disabled infants abandoned by their parents. April 14, 2009

20091020-lu-guang-33





32.  Làng Liujiawan bên sông Hong, Thành Phố Wugang, Tỉnh Hà Nam.  Yang Xiao, 13 tuổi, bị mắc một chứng bệnh lạ năm 2008.  Em được cứu sống bằng tiền quyên góp của dân làng.  Khi bà của em thấy trưởng làng đến thăm, bà đã nắm tay em quì xuống. 19 tháng 4, 2009

Liujiawan village by the Hong River in Wugang City, Henan province (河南省舞钢市洪河边的刘家湾村), 13 year old Yang Xiao in November 2008 was ill with obscure disease.  She was saved by the donation of the villagers. When the grandmother saw the old village chief came to visit his granddaughter, she kneeled on the ground holding granddaughter’s hand. April 19, 2009

20091020-lu-guang-34





33. Em lớn nhất 9 tuổi, không đi học.  Nhỏ nhất dưới 2 tuổi.  Các em này sống trong vùng ô nhiễm nặng.  Tay và mặt các em luôn luôn bẩn.  10 tháng 4, 2005

 The oldest is 9, not going to school. The youngest is less than 2 years old. They lived in severely polluted area. They hands and faces were always dirty. April 10, 2005

20091020-lu-guang-35





34.  Làng Mazhuang bên sông Hong Thành Phố Wugang, Tỉnh Hà Nam.  Ma Haipeng, 58 tuổi, bị ung thư bao tử từ 2006 và không thể làm việc.  Ông ta phải uống thuốc mỗi ngày để giảm đau.  6 tháng 4, 2009

Mazhuang village by the Hong River in Wugang City, Henan province, (河南省舞钢市洪河边的马庄村) 58-year-old Ma Haipeng (马海朋) was suffering from stomach cancer since 2006 and could not work in the field. He must take medicine every day, otherwise it is too painful. April 6, 2009

20091020-lu-guang-36





35. Mỗi năm có rất nhiều trẻ bị khiếm khuyết bị bỏ rơi ở Tỉnh Sơn Tây.  Kong Zhenlan ở trấn Qi là một người kiếm sống bằng nghề thu nhặt ve chai nhưng đã nhận nuôi đến 25 trẻ bị bỏ rơi.  14 tháng 4, 2009

Every year, a lot of deficiency babies in Shanxi Province were abandoned. Kong Zhenlan (孔贞兰) in Qi town (祁县) who was making a living by recycling trash adopted 25 abandoned children. April 14, 2009

20091020-lu-guang-37





36. Làng Xuanwei ở Tỉnh Vân Nam là một làng ung thư.  Mỗi năm có tới 20 người chết vì ung thư.  Xu Li, 11 tuổi, bị ung thư xương.  8 tháng 5, 2007

Xuanwei (宣威) in Yunnan province is a cancer village. Every year there are more than 20 people die of cancer. 11-year-old student Xu Li (徐丽) is suffering from bone cancer. May 8, 2007

20091020-lu-guang-38





37. Làng Shexian, Tỉnh Hà Bắc, hiện có hơn 50 người bị ung thư với hơn 20 người bệnh chết mỗi năm.  18 tháng 3, 2008

In Shexian Village, Hebei Province, (河北省涉县固新村) the existing cancer patients are more than 50 people and more than 20 cancer patients die each year. March 18, 2008

20091020-lu-guang-39





38. Làng Zhangyuzhuan bên sông Hong, Hạt Xiping, Hà Nam.  Zhu Xiaoyan, 22 tuổi mang một khối u trong bao tử năm 2007.  Cô chết sau nhiều lần được chữa trị vào tháng 7, 2008.  Đứa con 4 tuổi và ông đến thăm mộ cô ta.  2 tháng 4, 2009

Zhangyuzhuan village by the Hong River in Xiping county, Henan province, (河南省西平县洪河边的张于庄村) 22-year-old Zhu Xiaoyan (朱小燕) had a tumor in her stomach in 2007. She died after number of hospital treatments on July 2008. 4-year-old girl with her grandfather came to mother’s tomb. April 2, 2009 

20091020-lu-guang-40