Sunday, December 23, 2007

Quan chức Hải Nam nói không hề hay biết về kế hoạch lập Tam Sa

Nguồn: VOA

21/12/2007
Trong vài tuần qua, nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc đã được thực hiện bên ngoài tòa đại sứ và tòa lãnh sự của Trung Quốc ở Hà nội và Sài Gòn. Cộng đồng người Việt hải ngoại cũng đã tổ chức các cuộc biểu tình tương tự trước các cơ sở ngoại giao của Trung Quốc ở nhiều nước trên thế giới. Châm ngòi cho những cuộc biểu tình vừa kể là nguồn tin hồi đầu tháng này nói rằng Quốc vụ viện Trung Quốc đã quyết định thiết lập thành phố Tam Sa – một thành phố cấp huyện thuộc tỉnh Hải Nam. Bên cạnh đảo Trung sa, thành phố này còn bao gồm hai quần đảo Tây Sa và Nam Sa mà phía Việt Nam gọi là Hoàng Sa và Trường Sa và cho là lãnh thổ của mình. Tuy nhiên, trong lúc tiếp xúc với phóng viên nước ngoài, các quan chức tỉnh Hải Nam nói rằng họ không hay biết gì về kế hoạch lập thành phố Tam Sa.

Truong Sa and Hoang Sa map

Tin về việc Trung Quốc quyết định thiết lập thành phố Tam sa đã làm dấy lên một làn sóng công phẫn trong dân chúng Việt Nam ở trong và ngoài nước. Nhiều cuộc biểu tình đã được thực hiện để phản đối hành động được cho là tỏ lộ dã tâm của giới lãnh đạo Bắc Kinh nhằm thôn tính đất đai của Việt Nam. Tuy nhiên, khi tiếp xúc với báo chí nước ngoài trong vài ngày qua, các quan chức tỉnh Hải Nam nói rằng họ không hề hay biết gì về kế hoạch thiết lập thành phố Tam Sa.

Một viên chức của Văn phòng Ủy ban Nhân dân tỉnh Hải Nam đã trả lời như sau với phóng viên của đài VOA khi được hỏi về kế hoạch này:

"Không biết. Không có. Chúng tôi không rõ tình hình như thế nào. Chúng tôi cũng chưa nghe ai nói về việc này. Chúng tôi không nắm rõ tình hình vì chúng tôi không biết về việc này. Chúng tôi cũõng không biết cơ quan hay ban ngành nào có thể trả lời câu hỏi này."

Các quan chức thuộc thành phố Hải Khẩu và thành phố Văn Xương trong tỉnh Hải Nam cũng có những câu trả lời tương tự khi phóng viên của đài chúng tôi ở Hồng Kông gọi điện thoại để phỏng vấn.

Hôm thứ ba vừa qua, hai ngày sau khi diễn ra các cuộc biểu tình lần thứ nhì ở Hà Nội và Sài Gòn, phát ngôn viên Tần Cương của Bộ Ngoại Giao Trung Quốc, nói rằng: Trung Quốc tiến hành các hoạt động trên lãnh thổ của mình là một chuyện “bình thường”. Ông Tần Cương cũng lập lại điều mà ông gọi là sự quan tâm sâu sắc của Trung Quốc trước những diễn tiến ở Việt Nam đang gây tổn hại cho mối quan hệ hữu nghị giữa hai nước. Người phát ngôn ở Bắc Kinh cũng yêu cầu Hà Nội “áp dụng các biện pháp hữu hiệu để ngăn không cho tái diễn những sự việc như vậy.”

Thanh niên Việt Nam xuống đường biểu tình phản đối ở Hà Nội hôm 16/12/2007
Vietnamese protesters walk through streets in downtown Hanoi, Vietnam, Sunday, Dec. 16, 2007

Ông Trần Văn Thịnh, Lãnh sự Việt Nam ở Hồng Kông và Ma Cao, cho biết rằng nguồn tin tức của Việt Nam về vấn đề Tam Sa là những bài tường thuật của báo chí Hồng Kông.

Ông Thịnh nói: "Tất cả đều là tường thuật của Hồng Kông. Tường thuật đã viện dẫn tuyên bố của một số quan chức của Thị ủy thành phố Văn Xương. Tường thuật của tờ Minh Báo đã trích lời các quan chức xác nhận vấn đề này."

Khi được cho biết về sự phủ nhận của các giới chức Trung Quốc, Lãnh sự Trần Văn Thịnh đã cả cười và nói rằng: “thật là kỳ quái”.

Theo tường thuật của tờ South China Morning Post ở Hồng Kông, tin tức về kế hoạch thiết lập thành phố Tam Sa thoạt đầu là do các hãng tin ở Việt Nam loan tải. Tờ South China Morning Post nói thêm rằng việc các cơ quan truyền thông giòng chính của Trung Quốc hầu như không tường thuật gì về kế hoạch Tam Sa chứng tỏ rằng đây có thể chỉ là một sự đồn đãi. Nếu không thì họ sẽ lợi dụng việc này để nâng cao lòng tự hào của người dân Trung Quốc. Mặc dù vậy, theo ghi nhận của phái viên Thân Hoa của đài chúng tôi ở Hồng Kông, một trang web thuộc Nhật báo Hồ Nam có nói rằng: diện tích thuộc quyền quản hạt của Tam Sa tương đương với một phần tư tổng diện tích của Trung Quốc.

Ông Mã Đỉnh Thịnh, một nhà phân tích quân sự nổi tiếng ở Hồng Kông, cho rằng sự phủ nhận của các quan chức chính quyền tỉnh Hải Nam còn có một ý nghĩa đặc biệt. Ông nói:

"Thành phố Tam Sa là một góc của núi băng. Trung Quốc chiếm Tam Sa là điều chắc chắn sẽ xảy ra. Chiếm bằng phương cách mềm mỏng hay bằng phương cách cứng rắn; chiếm một ít, chiếm một nửa, hay chiếm hết là những vấn đề còn tùy thuộc vào phản ứng của các nước xung quanh. Bây giờ thì Việt Nam là có phản ứng mạnh mẽ nhất. Giờ đây có vẻ như Trung Quốc đang dùng một cách thức vòng vo để thăm dò phản ứng. Tuyên bố của các quan chức thành phố Văn Xương là hư thực bất phân -- lúc thì nói có, lúc thì nói không có. Nhưng người đời thường nói “không lửa sao có khói”, cho nên không thể khẳng định rằng nguồn tin về việc lập Tam Sa là hoàn toàn không đáng tin."

Thursday, December 20, 2007

Hidden crimes in Iraq

Woman testifies she was raped by US contractors in Iraq

Wed Dec 19, 10:46 PM ET

WASHINGTON (AFP) - A US woman who said she was raped by US contractors in Iraq testified in Congress on Wednesday, telling legislators that she was kept under armed guard in her trailer after reporting the incident.

Jamie Leigh Jones, now 23, said that she was gang raped inside the Baghdad Green Zone in July 2005 while she was working for the Halliburton subsidiary KBR Inc, which has support contracts with the US military.

US Representative Ted Poe (L) listens to testimony by Jamie ...
US Representative Ted Poe (L) listens to testimony by Jamie Leigh Jones, a former employee of the Halliburton subsidiary KBR Inc in Baghdad, before the House Subcommittee on Crime, Terrorism, and Homeland Security December 19 in Washington, DC.

The US Department of Justice failed to send an attorney to the House of Representatives sub-committee hearing, which Democrat John Conyers blasted as "outrageous" and "unacceptable."

Jones told committee members that on her fourth day in Baghdad some co-workers, who she described as Halliburton-KBR firefighters, invited her for a drink. "I took two sips from the drink and don't remember anything after that," she said.

The next morning Jones woke up groggy and confused, and with a sore chest and blood between her legs. She reported the incident to KBR and was examined by an army doctor, who confirmed she had been repeatedly raped vaginally and anally.

The doctor took photographs, made notes, and handed all the evidence over to KBR personnel.

"The KBR security then took me to a trailer and then locked me in a room with two armed guards outside my door," Jones testified. "I was imprisoned in the trailer for approximately a day. One of the guards finally had mercy and let me use a phone."

Jones called her father in Texas, who called his representative in Congress, Republican Ted Poe. Poe contacted the State Department, who quickly sent personnel to rescue Jones and flew her back to Texas.

Former KBR employee Jamie Leigh Jones testifies on Capitol Hill ...

The rape was so brutal she is still undergoing reconstructive surgery, Jones said.

Jones tried to get her case resolved first through KBR channels, then through the US Department of Justice. When neither course seemed to work, she gave an interview with ABC television news.

KBR has been silent on the matter, though according to ABC News the company circulated a memo among employees signed by company president and CEO Bill Utt saying that it "disputes portions of Ms. [Jamie Leigh] Jones' version and facts."

Jones said that she knows of at least 11 other women who were raped by US contractors in Iraq.

Jones' KBR contract however included a clause which prevents her from suing her employer, Poe said, which will likely force her into arbitration, which he described as "a privatized justice system with no public record, no discovery and no meaningful appeal."

There are many laws that the Department of Justice (DOJ) "can enforce with respect to contractors who commit crimes abroad, but it chooses not to," Democrat Robert Scott said.

The DOJ "seems to be taking action with respect to enforcement of criminal laws in Iraq only when it is forced to do something by embarrassing media coverage," he added.

"This is outrageous that we even have to be here today," said Conyers, adding that it shows "how far out of control the law enforcement system in Iraq is today."

There are 180,000 civilian contractor employees in Iraq, including more than 21,000 Americans, Conyers said.

While the DOJ says it is committed to law enforcement in Iraq, "they can't even give us one example of a prosecution where the victim was a civilian contractor employee in Iraq," Conyers added.

Poe was equally caustic.

The department's silence on the case "speaks volumes about the hidden crimes in Iraq," he said.

Wednesday, December 19, 2007

'Công Hàm Bán Nước'

Việc một số ngưi VN đưa ra công hàm năm 1958 của Thủ Tưng Phạm Văn Đồng và coi đó là "bng chng" dâng quần đảo Hoàng Sa - Trưng Sa cho TQ cũng đã chng minh thêm đưc rng VN có không ít ngưi ngu cho nên rất xng đáng bị mất đảo và mãi mãi là một dân tộc nô lệ!

Mình biết rõ nó kiếm cớ nói ngang để git đảo đã không cãi thì thôi lại còn bắt chước nói ngang theo nó! Không biết suy nghĩ. Như vậy mà miệng lại nói muốn chống TQ đòi lại đảo! Có ai có thể hiểu nổi cách hoạt động của nhng bộ óc kỳ quặc này không?!


Nhng ngưi VN công nhận công hàm này là nhng ngưi muốn thoái thác trách nhiệm, trút lên đầu người khác, ngậm máu phun người. Họ dùng nó như một cái c để biện minh cho hành động dẫn gic vào nhà giết ngưi VN của VNCH. Vì s TQ lấy đảo mà họ phải để cho Pháp-Mỹ mc tình giày xéo tàn phá chia ct đất nưc trong 30 năm, nhưng cuối cùng vẫn bị mất đảo như thường, bị "đồng minh" của họ "phản bội" và bán đứng họ để bắt tay với TQ như thường!


Về lý lẫn tình, công hàm này không có giá trị gì để cho rng Thủ Tưng Phạm Văn Đồng đã công nhận chủ quyền của TQ trên hai quần đảo đó cả.


Về lý:


1/ Dâng hai quần đảo mà chỉ cần ký một trang giấy chỉ có vài câu không rõ ràng, không có họp hành nói chuyện tay đôi gì cả, còn thua một thủ tục bán một căn nhà na! Chuyện này là hết sc hoang đưng!

Bán một căn nhà còn phải có địa chỉ tên tuổi rõ ràng đâu, bán xong còn phải làm thủ tục kiểm tra rồi giao nhà trao chìa khóa và có ngưi làm chng đàng hoàng ch đng nói gì ti hai quần đảo mà nói chuyện vu vơ lạt nhách như vậy! Vậy mà cũng có khối ngưi VN nghe theo và lp lại! Nên tôi phải lp lại một lần na rng ng VN không xng đáng làm chủ nhng quần đảo đó! Họ không có đủ óc để s hu nhng th quan trọng đắt giá như vậy! Óc họ đã bị kẻ thù của họ điều khiển thì chỉ có thể làm nô lệ đưc thôi ch đòi làm chủ cái gì? Họ chưa đánh đã thua vì lý lẽ vu vơ của kẻ thù rồi. Nếu đã m miệng ra công nhận đó là "công hàm bán nưc" thì còn đòi cái gì ở đây na? Như vậy có phải là t tát vô mt mình rồi lại than đau không?

2/ Cho dù có ghi rõ địa chỉ số nhà HS-TS cho TQ thì lại càng vô lý hoang đường hơn na! Vì VNDCCH và VNCH là hai quốc gia với hai tên gọi khác nhau và ông Ngô Đình Diệm đã nhất định từ chối tổng tuyển cử thống nhất đất nước. Thủ Tướng Phạm Văn Đồng không phải là thủ tướng của VNCH, không phải là người quản lý điều hành ngôi nhà VNCH thì làm sao có quyền ký giấy tờ sang nhượng bất cứ cái gì ở đây?

Và ngay cả người quản lý điều hành ngôi nhà cũng không có quyền ký giấy sang nhượng nếu chưa có sự đồng ý của chủ nhà nữa mà?

3/ Cần có người ký tên thì TQ mới dám ra chiếm giữ đảo được sao? Hai đảo chính là Phú Lâm và Linh Côn đã bị TQ chiếm giữ từ năm 1956, họ có cần kêu ai ký giấy "bán đảo" trước không? Như vậy là "người mua" giựt nhà của một người trước rồi mới đưa giấy tờ cho một người khác ký để "bán" à? Sao lộn xộn phi lý quá vậy? Chuyện như vậy mà cũng đem ra làm "bằng cớ" để nói chuyện được à? Vậy mà cũng có những người VN coi đây là "bằng chứng bán nước" à?


4/ Cho nên công hàm này chỉ có thể được hiểu là công nhận lãnh hải của TQ ở những vùng tiếp giáp giữa hai nước VNDCCH và TQ để tránh những va chạm giữa hai phía, chỉ có ý nghĩa song phương giữa hai nước này chứ không có dính dáng gì tới lãnh hải của một nước thứ ba cả! Nếu TQ muốn người ta công nhận tất cả lãnh hải mà mình muốn có thì phải đi hỏi một vòng tất cả những nước tiếp giáp với vùng biển đó. Thủ Tướng Phạm Văn Đồng không phải là Thủ Tướng của nguyên một vùng Đông Nam Á mà có quyền quyết định "dâng" cho TQ nguyên một cái biển Đông như vậy!


Và trong công hàm cũng có câu: "Chính Phủ nước VNDCCH tôn trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của TQ".


Rõ ràng là Thủ Tướng Phạm Văn Đồng chỉ có quyền hành ra chỉ thị cho các cơ quan nhà nước của nước VNDCCH chứ không có quyền ra lệnh cho toàn vùng Đông Nam Á phải đưa đảo cho TQ!


5/ Việc dùng công hàm này để nói rằng nó có giá trị công nhận lãnh hải của TQ sau khi thống nhất thì lại càng vô lý! Thứ nhất là nguyên thủy nó đã không có giá trị công nhận chủ quyền của TQ trên HS-TS như đã nói ở trên rồi. Thứ hai, sau khi thống nhất thì phải có ý kiến của phần miền Nam mới sát nhập vì lãnh thổ, lãnh hải đã khác xưa, vì sự thống nhất này là trên nguyên tắc bình đẳng giữa hai miền Nam Bắc, giữa VNDCCH và Chính Phủ Lâm Thời CHMNVN, cả hai cái tên trên đã không còn tồn tại và thay vào đó là nước CHXHCNVN thống nhất.


Công hàm kia chỉ có giá trị đối với phần lãnh hải trước kia của VNDCCH theo đúng giá trị giới hạn tồn tại của nước VNDCCH.


Nếu nói rằng có thể dùng những giấy tờ thỏa thuận khi xưa để đòi đất đòi biển thì VN hãy lôi những giấy tờ thỏa thuận biên giới và lãnh hải thời Pháp-Thanh ra để nói chuyện, cứ y như giấy tờ cũ mà xác định ranh giới chứ cần gì phải bàn bạc lại như đã làm?


6/ Tiền trao cháo múc: nói rằng Thủ Tướng Phạm Văn Đồng phải 'bán đảo' để mua sự ủng hộ của TQ thì lý lẽ này cũng quá yếu, vì TQ giúp đỡ VN là vì lợi ích vô giá cho TQ nữa. Nếu VN thắng thì TQ sẽ có được một vùng đệm hơn ngàn cây số không sợ Mỹ chĩa hỏa tiễn vào từ phía Nam và dễ dàng kiểm soát biển Đông hơn. TQ đã giúp VN ngay từ thời vừa thắng xong Tưởng Giới Thạch năm 1949 dài dài cho tới khi chiến thắng Điện Biên Phủ, chứ không cần chờ đến sau khi Thủ Tướng Phạm Văn Đồng ký công hàm đó rồi mới giúp. VN chỉ giữ thái độ thân thiện là đủ, vì còn có Nga và các nước khác nữa.

Trên thế giới này có vụ mua bán nào mà ký giấy 'bán' nhà của người ta mà mình không sở hữu từ năm 1958 mà tới năm 1974 'người mua' mới lén lút đổ quân vào 'giựt' toàn bộ phần còn lại không?


Nếu tờ giấy này có giá trị pháp lý lớn lao như vậy tại sao không dùng nó tới đòi đảo một cách đàng hoàng quang minh chính đại nếu người ta không chịu giao thì hẵng đánh mà lại thập thò khiêu khích như thằng ăn cắp ăn trộm vậy?


Nếu tin rằng đó là giấy bán nhà của VNDCCH thì tại sao không đợi người ta tiếp thu ngôi nhà đó rồi hẵng đòi mà phải gấp gáp giựt trước? Như vậy có phải là chính phía TQ cũng coi tờ giấy đó không có giá trị gì không?!


7/ Còn những nước khác trong vùng cũng có tuyên bố chủ quyền trên các quần đảo này thì sao? TQ có 'giấy tờ bán nhà' của những nước này không mà cũng ngang nhiên nhào vô giựt vậy? Rõ ràng là TQ ỷ mạnh giựt trước rồi tìm bằng chứng vu vơ sau để 'hợp thức hóa' chủ quyền đất đai. Thời đại này mà vẫn còn làm như vậy thì thật là mọi rợ!


Về tình và cũng là lý:


Những người thuộc thế hệ Thủ Tướng Phạm Văn Đồng là những người cách mạng chân chính thực sự. Họ là sĩ phu trực tiếp sống trong thời nô lệ thực dân và hơn ai hết họ thấm đẫm nỗi nhục nhã xót xa của dân tộc cho nên họ mới chọn con đường làm cách mạng. Và mục đích của họ làm cách mạng để làm cái gì? Để giành độc lập cho dân tộc hay là để làm tay sai cắt đất cho Tàu?


Nếu họ muốn làm tay sai thì đâu cần phải mất công như vậy? Làm tay sai ngay cho Pháp cho khỏe thân và an toàn cho rồi? Nên nhớ những người thời đó khi chọn con đường cách mạng thì họ đã chấp nhận và làm được câu "sĩ khả sát, bất khả nhục" rồi!


Những con người yêu nước và bất khuất này làm sao có thể đặt bút xuống ký giao đảo cho Tàu một cách dễ dàng khi mà họ đã có nửa giang sơn như vậy?


Những người hay chỉ trích muốn bôi đen họ là ai? Là những động vật hèn hạ ích kỷ chỉ biết phần mình, chuyên môn ngậm máu phun người để hòng che đậy tội ác theo giặc của họ. Những động vật vô liêm sỉ này không từ những thủ đoạn dơ bẩn hèn hạ và ngu si nhất để hòng bôi nhọ danh dự của những người yêu nước thật sự.


Chúng hoang tưởng rằng làm như vậy có thể đánh đồng những người yêu nước chân chính với loài chuột bọ lấp ló như chúng.


Lịch sử đã rất rõ ràng ai là người yêu nước, yêu dân tộc; ai là kẻ bán nước, phản dân tộc rồi. Mọi hành động thủ đoạn dơ bẩn của loài chuột bọ này sẽ không bao giờ đảo ngược được sư thật lịch sử!




Tuesday, December 18, 2007

Bài học lịch sử

Đọc bài phỏng vấn Cựựu phó đề đốc Hải quân VNCH Hồ Văn Kỳ Thoại về cuộc hải chiến Hoàng Sa mới thấy khó hiểu tại sao lịch sử lại lặp đi nhiều lần như vậy mà nhiều người VN vẫn chưa thuộc?! Thật ra, có nhiều người VN rất ngu và VN còn chậm tiến là do những con người này!

Chính quyền gọi là "Quốc Gia" nói rằng họ dựa vào Mỹ để giúp VN chống lại sự bành trướng của CS TQ và LX. Họ chống CS TQ và LX bằng cách rước hơn nửa triệu quân Mỹ và chư hầu vào giết người VN và tàn phá đất nước VN!

Và một lần duy nhất trong thời gian đó có quân TQ thực sự xâm lăng chiếm đảo Hoàng Sa thì "đồng minh" Mỹ của họ chỉ đứng nhìn! Và thậm chí nhiều người còn cho rằng TQ và Mỹ đã lập một cái bẫy cho họ chui vào! Trong khi họ thì vẫn mơ mộng, hoang tưởng rằng Mỹ sẽ giúp họ chống trả quân TQ giữ đảo cho họ! Họ là ai vậy? Là bố của Mỹ chắc?

Mình yếu mà không ráng sức tự cường, chỉ trông chờ vào ngoại bang đánh giang sơn về dâng cho mình thì giang sơn ở đâu ra? Chuyện này đã diễn ra nhiều lần trong lịch sử, nhưng có nhiều người không hiểu được chuyện đó! Điều này đã chứng tỏ rằng dân tộc VN chúng ta chẳng thông minh gì, có một bài học đơn giản như vậy mà có nhiều người học hoài không thuộc!

Lê Chiêu Thống ngày xưa nhờ quân Thanh đánh giang sơn giùm nên phải chịu quị lụy đứng chầu trước sân dinh Tôn Sĩ Nghị để chờ sai bảo. Cuối cùng quân Thanh thua phải chạy theo về Tàu chết tủi nhục nơi xứ người!

Nguyễn Ánh hẹp hòi muốn trả thù nhà Tây Sơn nhưng sức yếu nên đã cầu viện quân Xiêm, rồi quân Pháp để giành lại giang sơn cho mình. Tuy lấy lại được giang sơn nhưng vì không có thực lực nên rất sợ bị tu sĩ Công giáo La mã lấn lướt! Cả đứa con trai cả của mình cũng dạy không nổi trở thành đứa mất gốc, xác Việt hồn Tây. Gần chết mới hiểu ra rằng mình vì ham ăn thua với người Việt mà đã rước con rắn độc thực dân lăm le muốn nuốt chửng VN.

Nhưng đã muộn, triều đình nhà Nguyễn chọn đất cát phong thủy rất kỹ để xây dựng hoàng thành mong muốn sẽ tồn tại ít nhất cũng được 500 năm! Nhưng chỉ hơn 50 năm là đã bị mất vào tay của những người đã đem quân 'giúp đỡ' Nguyễn Ánh đánh Tây Sơn!

Có hai bài học lịch sử ở đây. Người Việt rất ham đánh nhau với người Việt đến nỗi phải đem quân nước ngoài vào để giành giang sơn với người Việt. Phải nhờ vào sức mạnh quân đội của nước ngoài có nghĩa là mình không đủ thực lực, không có sự ủng hộ của dân. Không đủ thực lực, không có dân ủng hộ thì sẽ bị nó lấn lướt nắm đầu hay sẽ giựt giang sơn của mình luôn!

Sau nhiều lần bài học này được lặp lại trong lịch sử, ngày nay có những kẻ vẫn mong chờ dựa vào sức mạnh của phương tây để giành thế lực chính trị với người VN.

Sau sự kiện Hoàng Sa 1974 vẫn còn có kẻ mơ mộng rằng mình sẽ 'khiến' được Mỹ đánh TQ lấy đảo về cho mình!

Đó rõ ràng là suy nghĩ của một người VN sống trong một nước VN nhược tiểu bị nhiều đế quốc cai trị hơn ngàn năm. Họ coi khinh dân tộc họ và chính con người họ. Cầu cạnh ngoại bang đánh giang sơn cho họ để được làm chư hầu của ngoại bang là chuyện bình thường của một con dân một nước nô lệ. Và với đầu óc của những người VN như vậy, VN sẽ mãi mãi là một nước nô lệ nhược tiểu!

Friday, December 14, 2007

A History of Violence

Ở ngay trên đất Mỹ mà nói chuyện lơ tơ mơ không vừa ý các CỰU viên chức hay sĩ quan chính quyền ngụy là có thể bị thủ tiêu đó nhe. Từ 1987 tới 1990, có 5 nhà báo Mỹ gốc Việt đã bị giết chết bởi những tổ hành quyết của đám người trên. Có một nhóm gọi là "Tổ Chức Người Việt Tiêu Diệt Cộng Sản và Phục Hồi Quốc Gia" (Vietnamese Organization to Exterminate Communists and Restore the Nation (VOECRN)), đã nhận trách nhiệm trong một vài vụ thủ tiêu này.
Trong số này có ông Nguyen Dam Phong, ông này dám viết bài nghi ngờ sự thành thật của các chương trình vận động quyên tiền của các nhóm vì tị nạn và chống cộng. Ông Pham Van Tap, chủ bút tuần báo Mai, dám đăng quảng cáo cho một công ty chuyển tiền về VN! Tòa báo và cũng là nhà ông này bị đốt cháy trong khi ông ta đang ngủ, ông ta chết vì bị ngộp khói.
---------------------------------------------------------------

TỰ DO BÁO CHÍ KIỂU NGẸO

Mấy chục năm trước khi IS biết chặt đầu nhà báo để thị uy trước thế giới thì các nhà 'dân chủ tự do' người Việt ở Mỹ đã 'bắn bỏ' (theo truyền thống của Tỏng Thẹo) nhiều nhà báo người Việt để thị uy với cộng đồng rồi.  Bây giờ đám CC này lại bô lô ba loa 'tự do báo chí'! :v Dưới đây là một bài viết trên báo OC Weekly về lịch sử 'tự do báo chí' của CC trên đất Mỹ.  Lại tội nghiệp Điếu cày định sang Mỹ làm 'nhà báo tự do'! :v

MỘT LỊCH SỬ BẠO LỰC

Nhiều vụ giết người, đánh đập, hăm dọa đã xảy ra đối với những nhà báo gốc Việt ở Mỹ bởi một nhóm hành quyết mà chính quyền nghi là dính dáng đến các cựu sĩ quan chế độ Sài gòn đóng ở Orange County.  Mặc dù FBI đã mở một cuộc điểu tra về các vụ giết người này vào tháng 4, 1992, cơ quan này đã không bao giờ phá án được.  Viện dẫn an ninh quốc gia của Mỹ, FBI từ chối cho xem phần lớn giấy tờ của các vụ án theo lời yêu cầu của báo OC Weekly.  Dưới đây là một bản tóm tắt những vụ tấn công chống cộng trong cộng đồng người Việt ở Mỹ theo báo cáo của Ủy ban Bảo vệ Nhà báo (Committee to Protect Journalists) có trụ sở tại New York.

Tháng 1, 1980: Người nào đó quăng bom xăng vào văn phòng ông Nguyễn Thanh Hoàng, nhà xuất bản báo Văn Nghệ Tiền Phong, ở Arlington, Virginia.  Ông Hoàng và con gái 7 tuổi thoát chết.

21 tháng 7, 1981: Lâm Trang Dương, một nhà xuất bản cánh tả và phê bình Chiến tranh Việt Nam, bị bắn chết trong khi đi bộ ở San Francisco.  Một nhóm gọi là 'Tổ chức người Việt Tiêu diệt Cộng sản và Phục hưng Quốc gia' (VOECRN) đã nhận trách nhiệm vụ này.

5 tháng 1, 1982: Bạch Hữu Bông, chủ một tuần báo ở Los Angeles, bị bắn nhiều phát trong khi rời một nhà hàng ở phố Tàu.  Ông này vừa xuất bản một bài báo phơi bày chuyện của một băng đảng có tên 'Người Nhái', là một nhóm cựu nhân viên hải quân Nam Việt Nam.

24 tháng 8, 1982: Nguyễn Đàm Phong bị bắn chết trước nhà để xe của mình ở Houston.  Nhà xuất bản của tuần báo 'Tự Do' đã từng nhận những lời hăm dọa trước đó khi cho in những bài báo đặt câu hỏi về những vụ quyên góp tiền của nhóm VOECRN nói trên.  Nhóm này đã để lại một danh sách ám sát ở hiện trường.

7 tháng 8, 1987: Ai đó đã để lại một con chó chết trước nhà để xe của Nguyễn Thịnh, chủ bút báo Dân Việt ở Houston, kèm theo một tờ hăm dọa thủ tiêu.

7 tháng 8, 1987: VOECRN nhận là thủ phạm vụ giết Phạm Văn Tập, nhà báo người Mỹ gốc Việt đầu tiên bị hành quyết ở Orange County.  Ông Tập, chủ bút tuần báo giải trí Mai, đang ngủ trong văn phòng khi ai đó nổi lửa đốt căn phố.  Ông chết bởi ngạt khói.  Ông này đã cho đăng quảng cáo trên báo Mai về dịch vụ chuyển tiền và du lịch về Việt Nam của một công ty Canada.

30 tháng 4, 1988: Tác giả tiểu thuyết và cựu tù nhân chính trị Vũ Long đi du lịch đến Orange County, ông bị đánh thương nặng bởi một đám đông ở Little Saigon vì nghi ngờ ông đã hợp tác với những người bắt ông.

3 tháng 8, 1988: Danh sách thủ tiêu được đóng vào nhiều cột điện thoại trong khu vực Little Saigon.  Nguyễn Tú A, nhà xuất bản của báo Việt Press, và hai người khác bị lĩnh án tử hình vì đã về thăm Việt Nam.

22 tháng 11, 1989: Đỗ Trọng Nhân, một người thiết kế bố cục của tạp chí Văn nghệ Tiền phong, bị bắn chết trong xe ở Fairfax County, Virginia.  Cảnh sát không nhận dạng được nghi can nào.

22 tháng 9, 1990: Kẻ nào đó đã bắn chết Lê Triết, một người viết bình luận của Văn nghệ Tiền phong, và vợ ông ta khi họ đậu xe trước nhà ở Bailey Crossroads, Virginia.  Tên ông ta đã có trên danh sách thủ tiêu của VOECRN tìm thấy ở nhà ông Phong tám năm trước đó.

21 tháng 7, 2007: Hàng trăm người biểu tình trước tòa soạn Việt Weekly ở Garden Grove.  Theo nhà xuất bản Lê Vũ, nhiều nhân viên đã nhận được cuộc điện hăm dọa và email nặc danh đòi đốt trụi tòa soạn.

Lược dịch: http://www.ocweekly.com/2007-08-16/features/a-history-of-violence/full/

Chú thích biếm họa: 'Câu chuyện của mày sẽ nói cho thế giới biết chúng tao thật sự là ai'
Vâng ngẹo vàng thực sự rất giống với IS nếu có quyền lực trong tay.



A History of Violence
A brief history of anti-communist attacks in the United States
By NICK SCHOU
Thursday, August 16, 2007
Between 1987 and 1990, five Vietnamese-American journalists were murdered in the United States by a right-wing death squad that authorities suspected was tied to former officials of the South Vietnamese government and based in Orange County’s Little Saigon. Although the FBI opened an investigation of the murders in April 1992, the agency never solved the killings (see “Invisible Enemies,” March 4, 1999). Citing U.S. national security, the FBI refused to turn over most of the paperwork on the murders in response to a 1996 Weekly Freedom of Information Act request. What follows—much of it culled from the pages of a 1994 report by the New York-based Committee to Protect Journalists—provides a brief history of anti-communist attacks in Little Saigon and other Vietnamese-American enclaves throughout the United States.

January 1980: Someone firebombs the office of Nguyen Thanh Hoang, publisher of Van Nghe Tien Phong, a Vietnamese magazine in Arlington, Va. Hoang and his 7-year-old daughter survive the attack.

July 21, 1981: Lam Trang Duong, a left-wing publisher and Vietnam War critic, is shot dead while walking down the street in San Francisco. A group called the Vietnamese Organization to Exterminate Communists and Restore the Nation (VOECRN) claims responsibility.

Jan. 5, 1982: Bach Huu Bong, publisher of a small Vietnamese weekly in Los Angeles, is repeatedly shot at while leaving a restaurant in Chinatown. He’d just published an exposé of an Orange County gang known as the “Frogmen,” a group of former South Vietnamese navy personnel.

Aug. 24, 1982: Nguyen Dam Phong is fatally shot in his own driveway in Houston. The publisher of the weekly newspaper Tu Do (Freedom) had received death threats for printing articles questioning the fundraising activities of right-wing exile groups. VOECRN leaves a hit list at the scene of the crime.

Aug. 7, 1987: Someone leaves a dead German shepherd in the driveway of Thinh Nguyen, editor of Houston’s Dan Viet, along with a written death threat.

Aug. 7, 1987: VOECRN takes credit for the murder of Tap Van Pham, the first Vietnamese-American journalist to be executed in Orange County. Pham, the editor of the weekly entertainment magazine Mai, was asleep in his office when someone set fire to the building. He died of smoke inhalation. Pham had run advertisements in Mai for Canadian companies promoting cash transfers and travel services to Vietnam.

April 30, 1988: As novelist and former Vietnamese political prisoner Long Vu tours Orange County, he is severely beaten by a crowd in Little Saigon who suspect he collaborated with his captors.

Aug. 3, 1988: In a hit list stapled to telephone poles in Little Saigon, Tu A Nguyen, publisher of Westminster-based Viet Press, and two others are sentenced to death for traveling to Vietnam.

Nov. 22, 1989: Nhan Trong Do, a layout designer for the national magazine Van Nghe Tien Phong, is found fatally shot in his car in Fairfax County, Virginia. Police identify no suspects.

Sept. 22, 1990: Someone fatally shoots Triet Le, a columnist for Van Nghe Tien Phong, and his wife as they park their car in front of their house in Bailey Crossroads, Virginia. His name had been on the VOECRN hit list found at Phong’s home eight years earlier.

January 1999: Tens of thousands of protesters surround Little Saigon’s Hi-Tek video store after owner Truong Van Tran refuses to take down a poster of Ho Chi Minh that hangs above his counter. Police have to escort Tran from the store for his own protection. He is later charged with video piracy and now lives in Vietnam.

July 21 2007: Hundreds of protesters target Viet Weekly’s office in Garden Grove. According to publisher Le Vu, several employees receive threatening telephone calls, and an anonymous e-mail threatens to burn down the newspaper’s office.

Thursday, December 13, 2007

Đại sứ Mỹ nói gì về nhóm khủng bố Việt Tân?

Phát ngôn viên BNG TQ rồi tới Đại sứ Mỹ, thằng nào cũng láo toét vì VN còn yếu. Thằng thì muốn lấn đất, thằng thì lại muốn chọc cho VN loạn!

------------------------------------------------------------

Nguồn: Thanh Niên Online

Xuân Danh (ghi)

Trong cuộc gặp mới đây với một số báo chí, Đại sứ Mỹ tại Việt Nam Michael Michalak nói rằng những thông tin duy nhất ông có được về nhóm Việt Tân là từ... website, tuy vậy ông lại vội khẳng định rằng Việt Tân không phải là nhóm khủng bố, bỏ qua những bằng chứng xác thực phía Việt Nam đưa ra.

Đại sứ Mỹ tại Việt Nam Michael Michalak

Trước đó, trong một cuộc gặp với Thứ trưởng Bộ Công an Nguyễn Văn Hưởng để tìm hiểu thông tin về một nhóm công dân Mỹ bị bắt giữ, Đại sứ Mỹ đã được phía Việt Nam trao toàn bộ bằng chứng về hành vi khủng bố của nhóm Việt Tân và việc xâm nhập bất hợp pháp của nhóm này vào Việt Nam. Thứ trưởng Công an Nguyễn Văn Hưởng đã khẳng định với ngài đại sứ: "Có thể nói rằng tất cả những người ngài vừa nêu đây đều nằm trong nhóm của Việt Tân". Khi Thứ trưởng Nguyễn Văn Hưởng yêu cầu Đại sứ Mỹ xác nhận người bị bắt dưới hộ chiếu giả của Campuchia với cái tên Lý Seng, thực chất là Nguyễn Quốc Quân của tổ chức Việt Tân, ông đại sứ đã lảng tránh sang vấn đề được thăm lãnh sự 4 công dân Mỹ bị bắt. Ngay lập tức, Thứ trưởng Nguyễn Văn Hưởng đã hứa sẽ tạo điều kiện cho phía Mỹ được tiếp cận ngay những người này, và thực tế phía Việt Nam đã thực hiện đúng như vậy. Tuy nhiên, phía Mỹ không những không phản hồi lại thiện chí của Việt Nam về những cử chỉ này mà còn có những hành động vượt quá quy định cho phép của việc thăm lãnh sự thông thường.

Liên quan đến nhóm Việt Tân, Thứ trưởng Nguyễn Văn Hưởng nói: "Việt Tân đã công bố ý đồ, mục tiêu của họ trong vài năm tới đối với Việt Nam, tôi cũng chuyển cho ngài tài liệu để ngài xem. Có thể nói họ đang ráo riết thực hiện một chiến dịch để đưa lực lượng của họ vào nội địa để tiến hành các hoạt động chống phá đất nước chúng tôi. Từ đầu năm họ đã liên hệ được với một số nghị sĩ Quốc hội Hoa Kỳ đề nghị hỗ trợ cho họ. Một trong những nghị sĩ mà tôi đã trao đổi với ngài là Loretta Sanchez và một số nhân vật khác nữa. Tôi gửi cho ngài những tài liệu, bằng chứng họ liên hệ với bà Sanchez để họ thực hiện kế hoạch đưa lực lượng về Việt Nam trong đó thông qua bà này để chuyển tiền cho các nhân vật chống đối ở Việt Nam, trong đó có chuyển tiền cho Lê Thị Công Nhân và Nguyễn Văn Đài. Tôi gửi cho ngài những tài liệu là bằng chứng của Việt Tân quan hệ với bà Sanchez và một số nghị sĩ Quốc hội. Trong tài liệu này họ nói rằng bà Sanchez làm sao để yêu cầu ông Marine lúc đó là đại sứ giúp đỡ họ và gặp số chống đối bất cứ lúc nào. Vấn đề này chúng tôi chưa kết luận Chính phủ Hoa Kỳ có đứng đằng sau hay không nhưng chúng tôi kết luận bà Sanchez có dính líu. Thực sự lúc đó ngài Marine đã tổ chức một cuộc gặp giữa bà Sanchez với những người chống đối chính quyền Việt Nam. Khi âm mưu của Việt Tân không thực hiện được thì họ đẩy lên vấn đề Việt Nam đàn áp nhân quyền. Với sự thân thiện và thẳng thắn của ngài, hôm nay tôi chuyển cho ngài những tài liệu này. Chúng tôi còn lưu giữ nhiều tài liệu khác nữa nếu cần thiết phải chứng minh thì chúng tôi sẽ chuyển tiếp cho ngài".

Trở lại cuộc gặp gỡ vừa qua với các nhà báo, Đại sứ Mỹ đã né tránh trả lời trực diện câu hỏi: Tại sao có những người vi phạm pháp luật Việt Nam, mà phía Mỹ lại cho rằng đó chỉ là việc thể hiện một cách hòa bình và kêu gọi trả tự do cho số người này? Nội dung cuộc trao đổi ghi lại dưới đây cho thấy rõ thái độ "nhắm mắt trước sự thật" của người đại diện Chính phủ Mỹ tại Việt Nam.

* PV: Ngài có thể cho chúng tôi biết chính quyền Mỹ cho rằng Việt Tân là thế nào về mặt chính trị, trong khi Chính phủ Việt Nam coi đó là một tổ chức khủng bố?

- Đại sứ Mỹ: Quan điểm của chúng tôi khác với phía Việt Nam. Phía Việt Nam cho rằng Việt Tân không ít thì nhiều là một nhóm khủng bố. Theo hiểu biết của tôi Việt Tân không phải là một nhóm khủng bố.

* PV: Nếu trường hợp xảy ra ở Mỹ, một thành viên Al Qaeda vi phạm luật nhập cư Mỹ và giả dụ người đó bị các cơ quan bảo vệ pháp luật Mỹ bắt giữ thì ông bình luận thế nào?

- Đại sứ Mỹ: Nói chung ai đến quốc gia nào thì phải tuân thủ luật ở quốc gia đó, bất kể Việt Nam, Mỹ hay Anh, hay nơi nào khác. Ở Mỹ họ là đối tượng của luật pháp Mỹ, ở Việt Nam họ là đối tượng của luật pháp Việt Nam, tôi cho rằng tất cả đều giống nhau.

* PV: Được biết có hai công dân Mỹ mang súng vào Việt Nam. Làm thế nào mà các nhà chức trách Mỹ lại không phát hiện ra vũ khí mà để họ lên máy bay đến Việt Nam? Liệu Mỹ có điều tra và thông báo với phía Việt Nam hay không?

- Đại sứ Mỹ: Chúng tôi đã nghe về điều đó trong một cuộc nói chuyện với một trong những người bị bắt, bà Helen Lee. Bà Lee đã phủ nhận việc mang súng trong hành lý. Trên thực tế chúng tôi đã yêu cầu nhà chức trách Mỹ giúp chúng tôi lần ra dấu vết hành lý. Chúng tôi hy vọng sẽ tìm ra chứng cứ.

* PV: Các hoạt động của Việt Tân trong quá khứ, ví dụ như kế hoạch “Đông tiến” do Hoàng Cơ Minh thực hiện vào thập kỷ 80, phía Mỹ có coi đó là hành động khủng bố không?

- Đại sứ Mỹ: Tôi không nghĩ vậy và không muốn bình luận gì thêm mà nên tập trung vào 4 người bị bắt làm sao cho họ được đối xử công bằng nhất.

* PV: Những người lãnh đạo Việt Tân hôm nay đều là những người tham gia hoạt động của Hoàng Cơ Minh trong quá khứ. Bây giờ những người này chỉ tuyên bố chuyển sang đấu tranh một cách hòa bình, ông có thể cho biết chúng tôi dựa vào cái gì để tin đó là sự thật?

- Đại sứ Mỹ: Tất cả những gì tôi có thể nói là không có chứng cứ về hành động khủng bố của họ trên lãnh thổ Việt Nam.

* PV: Ông nghĩ thế nào nếu Bin Laden từ bỏ vũ trang và muốn thảo luận một cách hòa bình với Mỹ?

- Đại sứ Mỹ: Tôi nghĩ việc gì cũng có giới hạn của nó, nếu như vậy chúng tôi sẽ bắt giữ và xử lý vì những hành động của ông ta năm 2001.

* PV: Trường hợp của Việt Tân cũng như vậy?

- Đại sứ Mỹ: Nếu có bằng chứng chứng tỏ họ là khủng bố thì họ sẽ bị xét xử theo đúng pháp luật.

* PV: Những thành viên của Việt Tân đã từng viết sách và xuất bản ở Nhật, trong đó nói rất rõ về hoạt động của đảng này từ những năm 80, đó là vận chuyển vũ khí vào Việt Nam để lật đổ chính phủ. Mỹ lại nói đó không phải là hoạt động khủng bố vậy thì nó là cái gì?

- Đại sứ Mỹ: Tôi không thấy có bằng chứng nào cả.

* PV: Những quyển sách đó đăng công khai trên mạng. Ngài có thể đọc, có cả hình ảnh miêu tả hoạt động vũ trang trong quá khứ.

Tuesday, December 11, 2007

Ký tên vào kiến nghị online về Hoàng Sa

Xin các bạn hãy phát tán rộng rãi thông tin về kiến nghị về Hoàng Sa này để hy vọng đây là kiến nghị online có nhiều người ký tên nhất được không vậy? Hiện nay chỉ có khoảng trên 11,000 người đã ký thôi! Sao mà ít quá vậy?

Xin vào đây để xem kiến nghị và ký tên.

Blog dữ liệu về Hoàng Sa

Wednesday, December 5, 2007

Thanh niên 19 tuổi giết người trước khi tự sát

Lại một thanh niên muốn tự sát đã xách súng tới một khu mua sắm và bắn 8 người ở đó chết trước khi tự bắn chết mình. Thanh niên này có để lại một thư tuyệt mệnh trong đó có nói rằng "bây giờ, anh ta sẽ nổi tiếng".

-------------------------------------------------------------

Police: Nine killed in shooting at Omaha mall, including gunman

(CNN) -- A 19-year-old gunman who killed eight people and then himself Wednesday at the Westroads Mall in Omaha, Nebraska, left a suicide note, police said.

art.2048.hawkins.school.jpg

Police have identified the gunman as Robert A. Hawkins, 19, of Nebraska.

Chief Thomas Warren of the Omaha Police Department called the shooting "premeditated," but said it "appears to be very random and without provocation."

Surveillance cameras may have captured the shooting, Warren said.

"We'll be here throughout the night, it's a very extensive crime scene," he said.

Police identified the gunman as Robert A. Hawkins of Nebraska.

They have recovered an SKS assault rifle and the suspect's vehicle.

Hawkins had lived for about the past year and a half with Debora Maruca Kovac, who told CNN she took him in because he reminded her of a "lost puppy that nobody wanted."

Kovac said she found Hawkins' suicide note and called his mother. In the note, she said, Hawkins apologized and said he no longer wanted to be a burden. He also expressed a sense of worthlessness and said "now he'll be famous," Kovac said. Kovac said that Hawkins and his girlfriend had recently broken up and he had just lost his job at a McDonald's restaurant.

The gunman's victims include five women and three men, Warren said. Police have yet to determine whether they were mall employees or customers.

Witnesses described chaos and frantic shoppers running away from the Von Maur store, where the shooting began just before 2 p.m.

"You're in such shock, it's hard to think. I was hoping God would spare us," said a woman who was clutching a rosary in her trembling hand after the shootings. "We had to put up our hands and follow the police to the outside."

"My knees rocked. I didn't know what to do, so I just ran with everybody else," shopper Kevin Kleine told The Associated Press.

Photo

Officers from Omaha Police Department secure outside the Von Maur Department Store at the Westroads Mall in Omaha, Nebraska, December 5, 2007. (Chris VanKat/Reuters)

"I was standing around getting ready to go back to work and all of a sudden I heard this bang, bang, bang -- it sounded like someone shooting fireworks," another witness told CNN affiliate KETV. "I ran to get away from whatever was happening."

Others described scenes of horror as they fled the mall.

"We heard about 35, 40 shots, and on our way out we did see someone down by the escalator, bleeding," Jennifer Cramer told KETV.

Some shoppers and mall employees hid in clothes racks, dressing rooms and bathrooms after hearing the shots.

Photo

Vị trí của Omaha, Nebraska trên bản đồ Mỹ

"I heard three loud pops," said mall employee Charissa Tatoon. "Immediately after that, there was a series of maybe 20 to 25 more shots up on the third floor." She said she saw a man shot on the second floor and "at least four or five" people brought out on gurneys.

Sgt. Teresa Negron said it was not yet known whether the gunman said anything before opening fire, because police were still interviewing witnesses.

Seven people died at the scene, and two -- a man and a woman -- died after reaching Creighton University Medical Center.

Two of the wounded are in critical condition.

Most of the victims were shot inside the Von Maur store, Negron said.

Photo

A Omaha SWAT Team officer unloads gear outside of the Von Maur Department Store at Westroads Mall in Omaha, Nebraska, December 5, 2007. REUTERS/Chris VanKat

The wounded include a woman who was in surgery in critical condition; a 61-year-old man who was shot in the armpit and suffered a chest wound; a 34-year-old man who was shot in the arm and a 55-year-old man who fell and struck a clothing rack with his face as he was trying to escape.

President Bush visited Omaha Wednesday but left an hour before the shooting, the AP reported.

"The president is deeply saddened by the shootings in Omaha, Nebraska, earlier today," White House press secretary Dana Perino said.

"His thoughts and prayers are with the victims and their families this evening. Having just visited with so many members of the community in Omaha today, the president is confident that they will pull together to comfort one another as they deal with this terrible tragedy."

As news of the shooting spread, people gathered outside the mall, checking on loved ones who were inside.

The shopping center will be closed until at least Thursday, police said.

The shooting was at least the fourth at a mall or shopping center so far this year, following incidents in Salt Lake City, Utah; Kansas City, Missouri; and Douglasville, Georgia.

Lời trần tình của một nhân viên tâm lý chiến Mỹ

Dưới đây là một trích đoạn từ một tái bản sắp ra của cuốn sách có tựa đề: "The Art of Mental Warfare by David Vincent."

The Art of Mental Warfare

Ghi chú của chủ bút của nhà xuất bản cuốn sách trên:

This message comes from an anonymous source believed to be within the US intelligence community. Some of the statements cannot be verified for authenticity, but the general themes and references speak for themselves. I’ve researched everything that is possible to research and it all stands up. I have no reason to believe any of this is untrue. Read it and decide for yourself.

-------------------------------------------------------------

Psychological Operations are my specialty. PsyOps

Everything I've done has been highly classified, all black programs and black operations. Some people I know thought I worked for the CIA, but it's much more complicated than that. I've worked with people in the CIA, DIA, NSC, NSA, SAIC, Army Intel and many more lesser known agencies within the intelligence apparatus.

Before focusing on PsyOps I started out running covert combat missions, special operations. I was good at what I did and rose through the ranks fast. When the "War on Terror" started I was paid a lot of money to consult with private military contractors. When private paramilitary units needed to get the jobs done that paid the most money they would come to me with checkbooks filled with US taxpayer dough.

I've seen the worst things imaginable, hell on earth. Had friends die in my arms. Seen piles of rotten corpses. Seen men, women and children tortured. I've seen the eyes of terrified and confused children being sold into a vicious life of slavery and an early death.

I could get a lot more graphic, but you get the idea.

That was my life, and all along I was told that I was fighting for freedom and working for the "good guys." What a ridiculous comment that is! In the black world, that is, in the covert world, there aren't any "good guys" — just varying degrees of evil.

As Brigadier General Butler famously stated, "War is a racket." It doesn't have anything to do with freedom and democracy. It is not good fighting evil. There's just a bunch of old greedy gangsta motherfuckers making obscene amounts of cash and breeding hatred, violence, terrorists and sex slaves.

The truth is, there is no oversight! Meaning, you can get away with anything, nothing is illegal because no one knows about it, or the few who do are either in on it or have a vested interest in keeping quiet. Whether you're runnin' guns, weapons, drugs, gold, diamonds, women, children, it just doesn't matter. As long as the old guard gets their resources, it's all good. And in the end, it's all about power. The people who really run this planet know that natural resources (oil, water, coltan, cobalt, etc.) are the key. The "War on Terror" is just a front for a geo-strategic resource grab on a massive scale. Even the wars in Northern Africa are all about exploitation of resources. Once the good ole CIA boys at Bechtel did their NASA satellite studies of the Democratic Republic of Congo's (DRC) mineral resources and discovered that it was the "richest patch of earth on the planet," all hell broke loose! They figured out that the DRC has 80% of the world's coltan, among many other vital resources. Without coltan, you can't have any technology that requires a computer chip: computers, cell phones, satellites and weapon systems, of course. So Bechtel, the CitiBank boys, the World Bank, IMF and various covert elements have been supplying brutal regime after brutal regime in the region. Well over four million and counting have died there.

Same thing with oil in the Middle East. Do you think they really give a shit about Iraqi freedom? We worked hard to make you believe that, but c'mon, they don't give a shit about the Iraqi people. They've killed about a MILLION of them! And that's NOT an exaggeration! They sure as hell give a shit about Iraqi oil though. They also care about Saudi oil, and have a nice deal with a dictatorship that brutally oppresses their people. If freedom and democracy are the issue, how about freeing the Saudi people? Why do you think 15 of the 9/11 terrorists came from Saudi Arabia? We support a regime that oppresses those people. We support them because they cooperate on the oil front. So, why strike back at them? Let's hit Iraq. They don't give us any oil - let's get'em!

If you look at the history of covert special operations, it's all about securing a piece of land that has some valuable resource. Once the resource is identified, special ops figures out the most efficient way to suppress or extinguish the population that is unfortunate enough to live near it. Then the big companies come in, from the United Fruit Company to the Bechtels and Halliburtons of the world. That is the way it has been and still is, from John D. Rockefeller and Allen Dulles right through Kissinger, Bush Sr. and Cheney. Millions of innocent civilians have been slaughtered. Let me repeat that: Millions of innocent civilians have been slaughtered. And I'm not kidding you. These are evil motherfuckers and they are no friends of ours. These things don't have anything to do with protecting the US people or standing up for freedom and democracy. They don't give a shit about the average American. In this age of the global economy, the concept of nation state is obsolete. If only proud Americans could understand that. Pride in the American way is just another propaganda device for PsyOps agents — people like me — to use to manipulate you and make you think that black is white and white is black.

If you were to ask me who is a bigger threat to the people of the US, Cheney or bin Laden, or who has done more damage to the US, I would say Cheney without hesitation. Cheney, along with Bush Sr. and Kissinger, has been running the covert world for about 40 years now.

A little side note for you: I firmly believe Robert Gates, the current Secretary of Defense and Bush Sr.'s right-hand man in the covert world, used computer cryptography and software security assets to get Bush Jr. elected both times. I do not have direct knowledge of the operation, but research "Robert Gates," "Bill Owens," "electronic voting security," "HAVA," "VoteHere" and "Scientific Applications International Corp." [We will post more on this in the near future.] The operation went so well that Gates was going to be made the first ever Director of National Intelligence. He turned down the job, but then took the Secretary of Defense position when Rumsfeld was removed from his public position. I don't think there will ever be solid evidence linking directly to members of the administration; it's all a tangled web of plausible deniability. But I do think it will eventually be proven that the elections were manipulated to deliver Bush the victory. Many people in the covert world take this for granted, as common sense. Please don't confuse this as partisan propaganda. I don't give a shit about the Democrat or Republican PsyOps mind-fuck dynamic. They're just labels to divide a potentially powerful united US public.

It's hard to get the average American to understand these things. Most everyone in this country has been mind-fucked since birth. For a very blatant example, you can look at the advertising industry and the way they have increased intensely their focus on the youth. It's all about breeding impulsive emotionally driven consumers through repetition - over and over again - buy, buy, buy. You hear something enough and you internalize the message. It becomes something like the air you breathe, like gravity. It's there, omnipresent, but you don't realize it or consciously think about it. It becomes the spring from which your thoughts leap forth.

What it all boils down to is the exposure rate. You take a simple message and you repeat it over and over, such as mentioning Saddam and 9/11. You don't have to say Saddam was involved in 9/11, because that is not true. You just have to mention Saddam and 9/11 in the same simple repetitive message thousands of times and people will support an attack on a country that didn't have anything to do with 9/11 because they've been psychologically conditioned to link the two.

It's psychological operations on a grand scale, mass psychology. The scientific art of manipulating public opinion is 100 years old now. PsyOps have evolved to the point, thanks to the all pervasive mass media, where we can make you believe, or at least passively accept, whatever we want you to. I secretly worked with the world's most powerful media companies to get you to believe what "they" want you to believe. The media is the most efficient weapon of tyranny and oppression ever created. No need to physically control populations anymore when you can do it mentally - program it in, internalize the rules.

To give a little more background on publicly revealed psychological operations, in 1977, after the Congressional Church Committee investigated CIA manipulation of the news media, and right after George Bush Sr. left his post as the Director of the CIA, famed Watergate reporter Carl Bernstein searched a little deeper into what was known as Operation Mockingbird. He revealed that over 400 US journalists were actually carrying out clandestine CIA PsyOps services. Bernstein identified operations involving almost every major US news outlet, most notably The New York Times, CBS and Time magazine. The CIA responded to all of this with a "limited hangout." A "limited hangout" is CIA speak for when classified information gets out and you have to make it seem as if you are "coming clean" with all the information on the operation, but in reality you are really just admitting part of the operation so you can cover up other deeper parts and continue the program. This worked very effectively for them, as the US public quickly moved on and this operation has largely been forgotten. Currently, I would estimate, with cable news and the Internet now, that there are well over a thousand covert operatives spread throughout the news media. They have a firm grip on television, newspapers, wire services, radio and magazines. However, with the Internet - that's their weak spot - it's too decentralized and difficult to control.

The Pentagon's Information Operations Roadmap now describes the Internet as an enemy "weapons system." The Pentagon doesn't hide the fact that they want total control over information, or as they call it "information dominance." They very plainly state that they seek to "control land, sea, space and information." This is what they refer to as "full spectrum dominance." If you don't think they see this as a top priority, look at Iraq. The plan to "embed" journalists with the military in Iraq was a strategic operation that considered "journalism as part of psychological operations." The journalists that weren't "embedded" were considered "enemy combatants." More journalists have been killed in Iraq than in any other war, and it is the US doing a large portion of the killing.

Before I go too far here, the point I want to make to the US public, the bottom line is that the most power crazed and greed addicted people are above the law and get away with everything. In the covert world rules do not apply. Democracy is a fairy tale. Nothing is what it seems, reality isn't real. Through the looking glass Alice goes.

I've fought against it and got nowhere. I've informed people that I naively thought could do something, but nothing could be done. I took all the blood money I've made and donated it to humanitarian causes. Will it make a difference? No. Not in the grand scheme of things, but in the short run it may save a few people… maybe. And that's all I can hope for at this point.

I've become so cynical! I live with guilt and cynicism weighing on my every move, my every thought.

When you've seen the things I have seen, been involved with the things I've been involved with, when you've spent the majority of your life living like I have, what do you do when you decide to give it up and get out? Can you ever get out?

I was able to get out, thus far, when no one I knew thought I could get out. But once you lived in the covert world, "normal" civilian life feels like a prison sentence. Then again, the covert world was a prison sentence.

I've been strongly advised to keep a very low profile and forget about things for a while. But I find it hard to just fade into the night when we are reaching an event horizon, a breaking point. Despite my cynicism, there is a part of me that knows I have to keep fighting. The stakes are just too high, higher then they've ever been. The human species is in serious trouble, facing a set of crises unlike anything we've ever faced before. Unless these covert forces are exposed, and ultimately eliminated, I don't see how we can even begin to make the bold actions that we need to start making now - and I mean right fucking now! These covert forces are a root cause and driver, a cancer spreading through the system and planet.

As far as I can tell, you can't change the system from within the intelligence community itself. This includes the Senate Intel Committee. If the urgently needed changes are ever to happen, it has to come from the US public. Now I know first hand how the American public has been conditioned to be apathetic and not get involved in politics and has been fed a steady diet of misinformation. But propaganda only works to the point where the population being propagandized is not feeling the direct impact and negative consequences on a personal level in their daily lives. That's why the draft played a large role in bringing an end to Vietnam. We need another draft to push the mainstream over the edge and into action, but the façade is beginning to crack - 9/11 had some effect, the war in Iraq certainly, Katrina, massive job loses and an economic downturn that has really just begun have all factored into creating a critical mass. Even the most propagandized population in the history of civilization will have to act when their very survival and well- being is directly threatened and impacted. I just hope enough people will understand the need for bold decisive action now, before it's too late.

So, to the people who have awareness of the problems facing us, if I could give advice, it would be this:

1. Try the Bush Administration for war crimes. If the case could ever be brought to court, the evidence to convict is definitely there. This is why the administration has been strongly against the International Criminal Court. If we are to begin repairing this country, and the world, we must begin by showing these power crazed and covert forces that they are accountable. If we can convict someone like Cheney, we will send a powerful message to the covert world. If we let them walk, we will keep having these problems. New people will follow them and take their place.

2. Investigate where all the military spending has been vanishing off to. There are literally trillions of taxpayer dollars unaccounted for. This money is fueling the covert world and terrorism in general. As part of this, I would include an investigation into war profiteering as well.

3. Make it mandatory that all electronic voting machines must have a 100% verifiable paper trail.

4. Get people into the Federal Communications Commission (FCC) who will smash the current media ownership rules. The concentration of media ownership is the foundation of the covert power structure. Without that, the whole thing is a house of cards. That's why the FCC is currently trying to ram through rules that will further consolidate media ownership before the Bush administration leaves office. As part of this, it is pivotal that we protect the open architecture of the Internet. The media belongs to the people, as does the government, in theory anyway, but we need an information system that actually serves the public interest.

5. Declare a national and global emergency on the environmental front. We have already reached the breaking point. We need organized, governmental, policy driven, bold action now.

6. We need to address entities that now have power over the Constitution, such as the undemocratic and unelected corporate global governing structure - institutions like the World Trade Organization (WTO) and the International Monetary Fund (IMF) and "agreements" like NAFTA and DR-CAFTA, to name a few. Most Americans don't even know what these power structures are, let alone that they have power that supersedes the Constitution. We must also address the National Security Act, that's where the ultimate power of our country lies. The National Security Act has effectively made the Constitution meaningless and is the primary driver of the covert world. The PATRIOT Act and various other newly granted powers must also be drastically revised or eliminated completely in order to protect our civil liberties.

7. Lastly, we need to have publicly financed elections. As long as we have a system that requires candidates to raise tens of millions of dollars to even be considered for office, we will have politicians who bend over backwards for the richest one percent and the most powerful elements of society at the citizens' expense. An important aspect of this has to be a requirement for large media companies to provide candidates with free airtime. Candidates have to spend the majority of their money on advertising in the mainstream media. That's why the major news media spend so much time focusing on who is raising the most money, because they are the ones who end up with all that money. Once we have publicly financed elections and free airtime for candidates, we will get people in office who will work in the interests of the public because they are not beholden to the large and powerful entities. When you have politicians depending on the public instead of the private sector for survival, all the issues mentioned above could be addressed because they won't have to fear the withdrawal of support from large corporations and the wealthy and powerful who do not want these things to happen. This will also enable us to eliminate tax breaks for the richest one percent, put an end to corporate welfare practices, and stop funding for obscene military and prison industrial companies that are profiting off of disasters and no longer serve security interests. Then we can redirect that money into environmental, education, health care and social security programs, to mention a few.

In the current political environment this may all sound like an unrealistic pipe dream, but these are the seven pivotal things that MUST happen. If all seven don't happen within the next few years, we will have set the world on a disastrously irreversible course. This is "the unfortunate reality of our current situation." It is not going to be easy, but you better start fighting for it now, while we still can.

It really does come down to us. You have to personally, in your daily life, do everything you can. With enough public pressure all of these things are achievable. Once we get a small portion of the population acting in this direction, it will quickly catch on and spread. Even though the overwhelming majority of the US population is incredibly propagandized on the surface, just underneath is the realization of the need for mass action. They just need leaders to point this out. The mainstream just needs a spark. Do what you can to set it off. It is a matter of unprecedented significance.

Tuesday, December 4, 2007

Mỹ bắt người và giam giữ, buộc tội không cần bằng chứng

THE DETENTION OF AP PHOTOGRAPHER BILAL HUSSEIN

Associated Press photographer Bilal Hussein has been held in detention in Iraq by the U.S. military since April 12, 2006, accused of being a security threat. Yet during that time he has never been charged with anything, nor has any evidence been disclosed to suggest wrongdoing. Instead, the military has pointed to a range of suspicions it says links Hussein to insurgents. An extensive internal review of his work by AP found nothing to indicate inappropriate contact with insurgents.

Now, the U.S. military plans to submit a written complaint against Hussein that would bring the case into the Iraqi courts. While AP is hopeful there will be some resolution to Hussein’s case, AP has concerns that the lack of due process so far will put Bilal and his lawyers at an extreme disadvantage.

Hussein, 36, is an Iraqi citizen and native of Fallujah. He started working for AP in September 2004. He is one of more than 24,000 people being detained worldwide by the U.S. military – nearly all of them in Iraq. More information is contained in the news stories, press materials and other documents below.

Salt Lake Tribune national security reporter Matthew D. LaPlante, center left, and Iraqi photojournalist Bilal Hussein, center right, converse with other journalists outside the Ramadi Government Center in Iraq in September, 2005. (AP Photo/The Salt Lake Tribune, Rick Egan)

Monday, December 3, 2007

Saggy pants bans may not be lawful

Saggy pants bans may not be lawful AP

By CHERYL WITTENAUER, Associated Press Writer

ST. LOUIS - Call her old-fashioned, but Mary Gray doesn't want too much access to other people's underwear. "I'm from the old school," Gray said of the saggy pants ban she helped enact last month in Pine Lawn, Mo. "You got to leave something for the imagination."

Besides, the 67-year-old alderwoman said, "I'm tired of looking at people's behinds. It just doesn't look nice."

Pine Lawn, a mostly black municipality outside St. Louis, is among a growing number of U.S. cities enacting laws that ban low-slung pants.

Critics say the bans amount to government attacks on youthful fashion that some find offensive. And constitutional scholars say they may not be lawful.

"People have a right to express their identity through speech and action," said Neil Richards, a First Amendment expert at Washington University in St. Louis. "On the other hand, municipalities have a vague power to control the health, safety and welfare of citizens.

"The question is what is motivating these laws? ... What is so threatening about it?"

Richards said the ordinances seem to single out a form of dress popular with young black men and hip-hop culture.

Saggy pants fashion is believed to have started in prisons, where inmates are issued ill-fitting jumpsuits but no belts to prevent hangings and beatings. The look was popularized in gangster rap videos.

Benjamin Chavis, the former executive director of the NAACP who now heads the Hip-Hop Summit Action Network, said in August his coalition would challenge the ordinances in court. He did not return several phone calls last week seeking an update.

Pine Lawn Mayor Sylvester Caldwell has said he began seriously contemplating the ban last summer, when developers discussed how the impoverished town could improve its image and boost its redevelopment potential.

He said developers specifically mentioned the propensity of Pine Lawn's youths to let their pants ride low.

"I look at the future of a person and their ability to get a decent job," 72-year-old alderman James Brooks said. "It's going to be pretty difficult if you're not wearing your belt."

Violators whose low-slung pants or low-rise jeans expose underwear or skin face up to a $100 fine, and their parents could be fined up to $500 fine or serve 90 days in jail.

A number of U.S. communities have passed or considered similar ordinances.

Officials in Stratford, Conn., rejected a ban on claims it would be unconstitutional and unfairly target minorities.

Two years ago, the Virginia Senate defeated a saggy pants ban passed by the House, but not before it became an international embarrassment, said David Hudson Jr., a legal scholar at the Nashville-based First Amendment Center.

He finds it bizarre that cities spend so much time regulating clothing.

"I'm not sure what it really serves," Hudson said. "They should solve some real problems."

Besides possibly violating the First Amendment, Hudson says saggy pants bans raise serious concerns under the 14th Amendment's due process clause guaranteeing life, liberty and property interests.

"This is an arbitrary regulation that infringes on individual liberty," he said. "Applying this outside of a public school environment is simply beyond the realm of proper government regulation."

Robert Harris, a gang expert and consultant who worked for 20 years in federal prisons, said gang members often use saggy pants to conceal weapons and drugs.

"That's a concern, but I don't know how effective an ordinance would be," he said. "It's also a pretty big fashion thing among kids. There are thousands of teens who wear them who are not involved in criminal activity."

Saturday, December 1, 2007

Toan tính xâm lược, hay đụng độ võ trang với 7 nước trong vòng 5 năm!

Trong hồi ký của mình, tướng 4 sao Wesley Clark , cho rằng một cuộc chiến tranh tiếp theo với Iran hay nước nào khác ở Trung Đông là nằm trong một kế hoạch dài hạn được soạn thảo trước của Bộ Quốc Phòng Mỹ.

Tôi thấy rằng gọi đó là "Bộ Xâm Lược" thì đúng với hoạt động thực sự của nó hơn!

--------------------------------------------------------------

"Seven countries in five years"

Wesley Clark's new memoir casts more light on the Bush administration's secret strategies for regime change in Iran and elsewhere.

By Joe Conason

Oct. 12, 2007 | While the Bush White House promotes the possibility of armed conflict with Iran, a tantalizing passage in Wesley Clark's new memoir suggests that another war is part of a long-planned Department of Defense strategy that anticipated "regime change" by force in no fewer than seven Mideast states. Critics of the war have often voiced suspicions of such imperial schemes, but this is the first time that a high-ranking former military officer has claimed to know that such plans existed.

The existence of that classified memo would certainly cast more dubious light not only on the original decision to invade Iraq because of Saddam Hussein's weapons and ambitions but on the current efforts to justify and even instigate military action against Iran.


Photo: AP/Susan Walsh

A Salon photo composite of Wesley Clark and a global map of the Mideast.

In "A Time to Lead: For Duty, Honor and Country," published by Palgrave Macmillan last month, the former four-star general recalls two visits to the Pentagon following the terrorist attacks of September 2001. On the first visit, less than two weeks after Sept. 11, he writes, a "senior general" told him, "We're going to attack Iraq. The decision has basically been made."

Six weeks later, Clark returned to Washington to see the same general and inquired whether the plan to strike Iraq was still under consideration. The general's response was stunning:

"'Oh, it's worse than that,' he said, holding up a memo on his desk. 'Here's the paper from the Office of the Secretary of Defense [then Donald Rumsfeld] outlining the strategy. We're going to take out seven countries in five years.' And he named them, starting with Iraq and Syria and ending with Iran."

While Clark doesn't name the other four countries, he has mentioned in televised interviews that the hit list included Lebanon, Libya, Somalia and Sudan. Indeed, he has described this same conversation on a few occasions over the past year, including in a speech at the University of Alabama in October 2006, in an appearance on Amy Goodman's "Democracy Now" broadcast last March, and most recently in an interview with CNN anchor Wolf Blitzer on "The Situation Room." On "Democracy Now" he spoke about the meetings and the memo in slightly greater detail, saying that he had made the first Pentagon visit "on or about Sept. 20."

Clark says he didn't read the memo from Rumsfeld's office. When the general first held it up, he remembers asking, "Is it classified?" Receiving an affirmative answer, he said, "Well, don't show it to me." He also says that when he saw the same general last year and reminded him of their conversation, the officer said, "Sir, I didn't show you that memo! I didn't show it to you!"

During the Blitzer interview, Clark backed off slightly, conceding that the memo "wasn't [necessarily] a plan. Maybe it was a think piece. Maybe it was a sort of notional concept, but what it was, was the kind of indication of dialogue around this town in official circles ... that has poisoned the atmosphere and made it very difficult for this administration to achieve any success in the region."

Clark's book also describes a telling encounter nearly a decade earlier with neoconservative eminence Paul Wolfowitz, the former deputy secretary of defense under Rumsfeld who resigned under a cloud of scandal from the World Bank last spring. In May 1991, according to Clark, he dropped in for a conversation with Wolfowitz, then the third-ranking civilian in the Pentagon, to congratulate him on the success of the Gulf War.

"We screwed up and left Saddam Hussein in power. The president [then George H.W. Bush] believes he'll be overthrown by his own people, but I rather doubt it," he quotes Wolfowitz lamenting. "But we did learn one thing that's very important. With the end of the Cold War, we can now use our military with impunity. The Soviets won't come in to block us. And we've got five, maybe 10, years to clean up these old Soviet surrogate regimes like Iraq and Syria before the next superpower emerges to challenge us ... We could have a little more time, but no one really knows."

More than a decade and a half later, the neoconservative obsession with regime change persists and flourishes in the upper reaches of the Bush administration, where Vice President Dick Cheney is reportedly pressing for action against Iran. (Of course, by overthrowing Saddam and putting the Shiites in control of Iraq, Cheney and President Bush have already done more to empower Tehran than the ruling mullahs could ever have imagined in their fondest fantasies.) The stated reasons range from Iran's suspected sponsorship of attacks on U.S. troops in Iraq to its worrisome pursuit of nuclear power, but Clark's allegations strongly suggest American policymakers chose war years ago, no matter what Tehran ended up doing.

Perhaps it is time for the appropriate Senate and House committees to start asking harder questions about this administration's secret strategies for the Mideast. They might begin by interviewing Clark behind closed doors about that classified memo -- and to what extent such extreme ideas have promoted the "permanent war" policy that is fundamental to neoconservative ideology.