Nhưng việc cướp công Việt Minh, ăn hôi hơn một nửa đất nước, cướp chính quyền Bảo Đại, một cách ngoạn mục như thế cũng chỉ là chuyện nhỏ. Sau khi ngồi lên được ghế tổng thống, Diệm vắt chanh quăng ngay vỏ, qua cầu rút luôn cả ván, không thèm xem Mỹ ra cái đinh gì luôn! Ăn của nó, mặc của nó, cái ghế tổng thống cũng là do nó lao tâm lao lực bắc cho mới có cái mà ngồi, vậy mà Diệm cũng bật nó như không! Xưa nay chỉ có Mỹ làm bố thiên hạ chứ chưa có ai dám làm bố của Mỹ, xem Mỹ là vỏ trái chanh như thế cả! Trong lịch sử quan hệ với Mỹ của thế giới, chưa từng có ai 'khôn' đến mức độ như thế!
Diệm còn bật luôn cả Phật Giáo, một tôn giáo đã gắn bó, 'che chở hồn dân tộc' cả ngàn năm! Tóm lại là cả gia đình Diệm quá 'khôn', nên họ mới dám một mình cân cả thế giới!
Nhưng cái câu 'không sợ kẻ địch mạnh mà chỉ lo đồng đội ngu' rất đúng! Cuối cùng, vì 'đồng minh' Mỹ và thuộc hạ ngụy quân của Diệm quá ngu nên đã cấu kết với nhau làm thịt gần hết anh em Diệm cho nên sự nghiệp chống cộng mới phá sản.
Nếu nghĩ kỹ, các cc không nên trách cứ đổ thừa cộng sản mà phải trách mình. Bố con ngu hết cả lũ đến nỗi giết đi một người siêu 'khôn' như Diệm, niềm hy vọng chống cộng duy nhất, thì kiểu nào chả thua?! Làm thế chẳng khác gì làm tay trong, tay sai, bóp team cho cộng sản?! :v
Qua câu chuyện này chúng ta cũng cần xem lại câu tục ngữ Việt Nam, 'khôn sống, mống chết', tức là khôn thì sống, dại thì chết vì ông Diệm rất 'khôn' nhưng lại làm cho gần hết cả nhà phải chết thảm! Còn cộng sản 'ngu' thì lại thắng cả bố con nhà ngụy, thống nhất được đất nước, sống khỏe đến nay!
Khổng Tử cũng sai trong vụ này. Sinh thời, có người hỏi ông:
– Người khôn có sống lâu không?
Ông đáp:
– Có khôn thì sống lâu, chứ dại thì sống lâu sao được! Người ta có kiểu chết là tự mình làm cho mình chết, chứ không phải số mệnh đáng chết mà chết:
(a) Ăn uống không chừng mực, thức ngủ không điều độ, làm lụng khó nhọc quá, lười biếng, chơi bời quá, người như thế phải chết về bệnh tật.
(b) Phận là người dưới mà can phạm người trên, lòng tham muốn không chừng, tính yêu cầu không chán, người như thế thì chết về hình pháp.
(c) Mình ngu mà kình địch với người khôn, mình yếu mà khinh bỉ người mạnh; không biết lượng sức mình mà cứ giận dữ làm liều, người như thế thì chết về binh đao.
Diệm bao khôn mà sao Khổng Tử lại nói như chửi Diệm ngu vậy nhỉ?! Có gì đó sai sai!
No comments:
Post a Comment